THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 545

Từ sâu trong lòng, Vân Phỉ vẫn luôn không thích một người thao túng

triều đình, mưu mô thâm độc như thừa tướng Úy Trác, thậm chí còn hơi sợ
hắn, cho nên Úy Đông Đình sắp xếp cho nàng ở tại biệt viện thì nàng cảm
thấy tự do tự tại hơn. Nhưng cứ thế này cũng không phải là kế sách lâu dài,
bây giờ nàng là đã con dâu của Úy gia, không thể cứ luôn trốn không gặp
Úy Trác. Hơn nữa thân là dâu con của Úy gia, hiếu thảo với cha mẹ là
chuyện đương nhiên phải làm. Nhưng là con gái của Vân Định Quyền, Úy
Trác không thích nàng cũng là chuyện đương nhiên, đến lúc đó có khi nào
hắn sẽ gây khó dễ cho nàng không? Nghĩ đến đây, nàng cảm thấy hơi lo
lắng.

Vì lúc chiều ngủ nhiều quá nên buổi tối Vân Phỉ không hề buồn ngủ.

Nàng xách một ngọn đèn đi ra hậu hoa viên, bước lên mái đình trên hòn núi
giả.

Nàng ngồi đó, ngắm bầu trời đầy sao và vầng trăng non, lòng không

khỏi nhớ tới mẹ và A Tông. Cha đã xưng đế, có lẽ đã phái người về đón mẹ
và A Tông lên kinh thành.

Nàng vẫn luôn ủng hộ cha chính là vì muốn có một ngày như vậy: cha

hoàn thành tâm nguyện, mẹ khổ tận cam lai. Nhưng không ngờ chuyện lại
thành thế này. Bây giờ, bên cạnh cha có Lâm Thanh Hà, có Triệu Hiểu Phù,
còn có Anh Thừa Cương. Sau này có lẽ còn có rất nhiều người mà nàng
không ngờ tới.

Lâm Thanh Hà có đại ca Lâm Thanh Phong chống lưng; Triệu Hiểu

Phù là người trong lòng của cha; mẹ nàng thì hoa tàn ít bướm, lại không có
thế lực gì, ngôi vị hoàng hậu làm sao có thể tới phiên mẹ. A Tông thì càng
không cần nói tới, trước nay cha không thích nó, có Anh Thừa Cương thì
ngôi vị thái tử không cần phải mơ tới.

Vân Phỉ càng nghĩ càng cảm thấy buồn bực và phẫn nộ. Cảm thấy

không đáng cho mẹ, lo lắng cho A Tông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.