THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 583

“Cậu bớt giận, là Uyển Đình vô dụng. Lúc nãy ả dẫn Linh Tuệ đến

Cẩm Vân Phường mua quần áo cho Linh Tuệ, con nhất thời sơ suất, không
biết thế nào mà ả liền biến mất không thấy tăm hơi.”

“Không hổ là con gái của Vân Định Quyền.” Úy Trác hung tợn nói:

“Phái người ra ngoài thành đuổi theo, không cần mang về, sau khi giết thì
chôn ngay đi. Chuyện này giao cho Úy Thiếu Hoa đi làm, tay chân phải
nhanh nhẹn một chút, đừng để Đông Đình nghe được tin tức gì.”

Mộ Uyển Đình dạ nhỏ một tiếng, Úy Thiếu Hoa lập tức dẫn người ra

khỏi phủ.

***

Lúc này, xe ngựa của Lục Nguyên đã ra khỏi thành.

Ra khỏi thành an toàn, cuối cùng Vân Phỉ cũng thở phào một hơi, quỳ

trong xe ngựa hành lễ với Lục Nguyên: “Ơn cứu mạng của Lục công tử, cả
đời này Vân Phỉ cũng sẽ không quên. Đại ân đại đức này không biết nói sao
cho hết, ngày sau Vân Phỉ xin kết cỏ ngậm vành báo đáp.”

Trái tim thấp thỏm bất an của Lục Nguyên trên suốt đọc đường cũng

trở nên nhẹ nhõm. Hắn nhìn tờ ngân phiếu có viết chữ trên tay mình, không
khỏi thấy sợ hãi “Nếu hôm nay nàng không gặp được ta thì phải làm sao
đây?”

“Ta nghe Lục Kim muội muội nói hàng ngày cứ tới giờ này là huynh

lại đến Cẩm Vân Phường, cho nên ta mới cố ý đến vào thời gian này.”

Lục Nguyên thở dài. “Không ngờ Úy thừa tướng lại đối xử với nàng

như thế. Bây giờ nàng dự tính sao đây? Đi tìm Úy tướng quân sao?”

Vân Phỉ cười ảm đạm. “Ta phải về Lạc Dương, ta sẽ không bao giờ đi

tìm hắn, mãi mãi cũng không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.