THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 697

Troi bắt đầu có tuyết rơi lả tả, tuyết dần dần rơi càng ngày càng dày

hơn. Vân Phỉ ăn trưa với Tô Thanh Mai xong, ngồi thêm nửa canh giờ rồi
mớí bắt đầu lên đường về cung.

Suốt dọc đường, xe đi rất chậm. Vân Phỉ cố ý kéo dài thêm thời gian

để Triệu Sách và Triệụ Hiểu Phù có thể đi xa thêm một chút. Hôm nay, Vân
Thừa Cương và Vân Vĩ đều vào cung mừng lễ, đúng là một cơ hội tốt hiếm
có.

Vân Phỉ về tới Thục Hòa Cung thi Lâm Mạc Sầu vội vàng chạy tới

nghênh đón, rồi nói nhỏ: “Quý phi nương nương mất tích, khắp hoàng cung
đều đang tìm. Lúc nãy hoàng thượng phái người sang hỏi, bảo nếu công
chúa về thì lập tức tới ngự thư phòng ngay.”

Vân Phỉ mỉm cười: “Không vội, ta hơi đói rồi, mang chút điểm tâm và

trà nóng lên đây.” Lúc nãy ở trong chùa toàn là thức ăn chay, Vân Phỉ vẫn
chưa no.

Lâm Mạc sầu hơi lo lắng, nhưng cũng không dám làm trái ý công

chúa, vội vàng mang điểm tâm và trà lên. Vân Phỉ chậm rãi ăn bánh xong,
cảm thấy cả người trở nên ấm áp thì mới đứng dậy đi.

Phục Linh vội vàng khoác thêm cho nàng chiếc áo choàng bằng da

chồn trắng, đội mũ che tuyết lên cho nàng. Hai cung nữ che dù, đoàn người
đi về phía ngự thư phòng. Trên đường đi, thỉnh thoảng lại nhìn thấy cung
nữ thái giám vội vàng qua lại, có lẽ là đang tìm Triệu Hiểu Phù khắp nơi.

Tiền Trung đang lo lắng đứng gác trước cửa ngự thư phòng, thấy Vân

Phỉ thì vội vàng đội tuyết chạy tới: “Công chúa, hoàng thượng đang đợi
người đấy!”

Vân Phỉ gật đầu: “Ta vừa trở về, xảy ra chuyện gì vậy, sao trong cung

lại loạn thế này?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.