THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 699

thì liền cảm thấy kỳ lạ cho nên không dám bóc thư ra, vội vàng đưa đến
cho phụ hoàng.”

Vân Phỉ dè dặt đặt bức thư và ngọc bội lên long án.

Miếng ngọc bội này vừa nhìn là biết ngọc bội bên mình của nam tử,

Vân Định Quyền không kịp nhìn kỹ thì vội vội vàng vàng mở thư ra.

Vân Phỉ đứng bên cạnh, nhìn chằm chằm vào sắc mặt hắn chuyển từ

trắng sang xanh, sau đó từ xanh sang xám, rồi đột nhiên phun ra một ngụm
máu.

“Phụ hoàng!”

Hai mắt Vân Định Quyền long lên sòng sọc, tay thì ôm lấy ngực, thân

mình lảo đảo đi lấy thanh kiếm trên tường, dùng sức rút ra. Kiếm chưa ra
khỏi vỏ thì hắn đã ngã lăn xuống đất.

Bức thư trên long án nhuộm đầy máu tươi giống như những đóa hoa

mai nở rộ trong rừng mai, rực rỡ mà kỳ dị.

Vân Phỉ nhìn Vân Định Quyền nằm bất tỉnh dưới đất mả không nhúc

nhích, qua một lúc sau mới chậm rãi bước tới.

Một vệt máu dính nơi khóe miệng của hắn, đôi mày rậm của Vân Định

Quyền cau chặt lại, sắc mặt xanh xám như mặt người chết, vẻ mặt vô cùng
đau đớn.

Vân Phỉ từ tốn ngồi xuống, ngắm nhìn hắn, một giọt lệ bỗng từ trong

khóe mắt nhỏ xuống, rơi vào sàn gạch vàng bóng loáng như gương.

Vân Phỉ cười trong nước mắt: “ Cuối cùng ông cũng có ngày hôm nay.

Cuối cùng ông cũng phải nếm trải cảm giác đau như kiếm xuyên tim. Ông
có từng nghĩ tới mẹ tôi ngày ngày phải sống trong nỗi đau như tim vỡ ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.