THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 698

Tiền Trung nói nhỏ: “Quý phi nương nương mất tích, hoàng thượng

phái người tìm khắp hoàng cung mà vẫn không thấy tăm hơi.”

“Nói bậy nói bạ, sao lại không thấy đâu được chứ.” Vân Phỉ mìm cười

bước lên bậc thềm, Tiền Trung đích thân vén màn lên cho nàng, một luồng
khí ấm áp chợt ùa tới.

Bên trong ngự thư phòng ấm áp như mùa xuân, Vân Định Quyền ngồi

sau long án với bộ mặt tức giận và sốt ruột, thấy Vân Phỉ tiến vào thì lập
tức đứng dậy hỏi: “Hôm nay Quý phi có ghé sang cung của con không?”

Vân Phỉ lắc đầu, vẻ mặt ngơ ngác: “Không có ạ. Mới sáng sớm con đã

xuất cung đến Ân Minh Tự, vừa mới trở về mà.”

Vân Định Quyền nghiêm giọng hỏi: “Con không dẫn nàng ấy xuất

cung đấy chứ?”

Vân Phỉ nói: “Phụ hoàng, con đi thăm mẹ, sao phải dẫn Quý phi

theo?”

Vân Định Quyền tìm khắp hoàng cung mà vẫn không thấy Triệu Hiểu

Phù nên hơi nghi ngờ rằng Vân Phỉ dẫn Triệu Hiếu Phủ xuất cung, nhưng
lúc này thần sắc của Vân Phỉ vô cùng trấn tĩnh, không có chút hoảng loạn
bối rối nào.

Vân Phỉ bước tới, nói: “Phụ hoàng, tuy COM không gặp Quý phi

nhưng khi vừa trở về, cung nữ nói sáng nay có một tiểu thái giám của Quý
Hoa cung đưa một bức thư và một miếng ngọc bội.”

Vân Định Quyền ngẩn ra, sau đó lập tức hỏi: “Tiểu thái giám nào? Đồ

đâu?”

“Lúc ấy con đã đi Ân Minh Tự nên không biết tiểu thái giám nào đưa

tới. Khi con về thi đã nghe nói Quý phi mất tích, nhìn thấy thư và ngọc bội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.