THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 712

chán chường dài dằng dặc không có kết thúc, mãi mãi không thể thoát khỏi
thâm cung cô tịch? Nàng đã chịu đủ rồi!

“Ta nhân trận hỏa hoạn ở Lục gia để giả chết, Đông Đình giấu cha an

bài ta ở đây. Bây giờ cha ta chết rồi, cuối cùng thì ta cũng được tự do,
không cần trốn tránh nữa. Rất nhanh thôi, ta có thể nhìn thấy con gái Linh
Tuệ của mình.” Úy Lâm Lang cười. “Đứa trẻ này luôn không biết ta là mẹ
nó, ta cũng không biết nó là con gái mình.”

“Tỷ không biết?”

Úy Lâm Lang gật đầu: “Năm ấy cha dùng Triệu Mân để đổi Linh Tuệ

là giấu giếm ta. Ông ấy cứ tưởng ta không biết Triệu Mân không phải là
con mình, thật ra từ đầu ta đã biết. Bởi vì khi bế Triệu Mân, cuống rốn đã
kết vảy rồi, hoàn toàn không phải là trẻ vừa mới sinh ra. Ta liền truy hỏi
cha ta, đứa trẻ mà ta sinh ra ở đâu. Ông ấy thấy không giấu được nên nói
với ta đứa trẻ mà ta sinh đã chết rồi. Đứa bé ấy là mọi hy vọng của ta... Lúc
ấy ta hoàn toàn chết lòng, mỗi lần nhìn thấy Triệu Mân đều nghĩ đến đứa
con đã mất của mình, đau giống như là ngàn mũi tên xuyên qua tim vậy.”

“Thật ra Triệu Mân cũng là kẻ vô tội, tỷ nên hận cha tỷ mới phải.”

Đúng vậy, đúng là ta rất hận ông ấy, thế nhưng huyết thống là không

thể cắt đứt. Nếu ta vạch trần mọi chuyện thì Úy gia sẽ tiêu đời, nên ta chỉ
có thể ở trong cung làm một cái xác không hồn.”

So với khi ở trong cung, tuy lúc này úy Lâm Lang ăn mặc binh

thường, lại không son phấn, nhưng khí sắc và tinh thần tốt hơn nhiều. Nàng
ta và Úy Đông Đình rất giống nhau, nhìn thấy nàng ta thì Vân Phỉ lại bất
giác nhớ tới Úy Đông Đình. Dù biết Linh Tuệ không phải là con gái của y
nhưng nàng không dễ dàng gì cởi bỏ khúc mắc ừong lòng.

“Ta biết Linh Tuệ khiến muội hiểu lầm Đông Đình, chuyện này cũng

không thể trách đệ ấy. Thân thế của Linh Tuệ quá đặc biệt, không thể để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.