THẦY LANG - Trang 101

- Aaaaaaa....

Đột nhiên một cú đập mạnh giáng xuống chiếc chân đang đau đớn.

Cái đau bây giờ khủng khiếp đến nổi giống như lửa đã luồn vào tận tủy
xương và khiến các bắp thịt co rúm lại trong cơn giãy chết. Những đốm
sáng màu bạc đang quay cuồng trong mắt cậu. Mình chết mất, cậu thoáng
nghĩ rồi ngất đi.

Khi tỉnh lại, ấn tượng đầu tiên là vị vốt-ca trong miệng. Cậu cảm thấy

người yếu đến tột độ. Cậu không thể nhấc nổi mí mắt lên, không thể hiểu
mình đang ở đâu và chuyện gì đang xảy ra với mình. Rồi sau, cậu cảm thấy
mùi thuốc lá, tiếp đó cậu phân biệt được những giọng thì thầm. Hai người
đang trò chuyện. Phải, cậu nhận ra giọng của cha và ông An-tô-ni.

Khó nhọc lắm cậu mới mở được mắt ra. Lát sau cậu đã quen dần với

ánh sáng. Trên chiếc ghế dài đối diện với cậu và đang nhìn chằm chằm cậu
là người cha. Bên cạnh là ông An-tô-ni.

- Nó mở mắt rồi, cha cậu thốt lên, Va-sin-ka, con trai ta! Chúa rủ lòng

thương những kẻ tội lỗi chúng ta! Cầu cho tên tuổi người sáng láng đời đời!
Con trai ta, con sống chứ con? Sống chứ?...

- Sao lại không sống? - Ông An-tô-ni bước lại gần giường. - Cậu ấy sẽ

sống và chắc chắn sẽ khỏi.

- Chú xếp lại xương cho cháu rồi ư? Va-sin thì thào hỏi.

- Chứ sao nữa. mọi chuyện đều tốt cả. Cháu bị gãy kinh khủng quá,

mà cái ông bác sĩ kia lại còn làm cho nó xấu thêm. Giờ thì cháu phải nằm
thật yên. Rồi xương chắc chắn sẽ liền.

- Và cháu sẽ lại... sẽ lại đi được chứ?

- Sẽ đi được.

- Như mọi người sao?

- Hệt như thế

Mi mắt Va-sin cụp xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.