THẦY LANG - Trang 107

Nếu trước kia điều bất hạnh của Va-sin gây nên dư luận ồn ào bao

nhiêu thì bây giờ người ta cũng bàn tán ồn ào bấy nhiêu về việc cậu khỏi
tật. Người ta bàn tán ở Be-rơ-na-tư và Ra-đô-li-xki, ở Vi-xku-nư và Nhe-
xku-pa, ở Pô-be-rê-đi-e và Gum-nhi-xki. Rồi từ đó tin tức lan đi xa hơn
nũa, đến tận các điền trang hẻo lánh Rô-mai-cốp và Kun-xê-vi-trúp, tận
những làng nhỏ nằm rải rác dọc sông Ru-trây-nhi-xa và xa hơn nữa. Ở
những nơi ấy người ta ít nói đến chuyện này, vì quá xa xôi, nhưng ở đây
ngay một bên, tất cả đều ghi nhớ đến sự kiện chữa khỏi tật một cách phi
thường diễn ra tại cối xay kia.

Vì vậy vào cuối tháng Hai, lúc một cây bạch dương bị đổ trong khi

chặt hạ ở khu rừng Trum-xki đè phải một nông dân ở làng Nhe-xku-pa ông
Phi-ô-do-rơ-trúc, hàng xóm láng giềng bèn khuyên chở ngay ông ta đến cối
xay, đến chỗ An-tô-ni Kô-si-ba. Khi họ đưa được đến nơi, ông đã gần như
bất tỉnh. Máu ứa ra mồm ông, thậm chí ông đã ngừng không rên rỉ nữa.

Khi cỗ xe tơi tả do một con nghẽo nhỏ bé bụng ỏng dừng lại trước cối

xay. Ông An-tô-ni đang mang một túi cám đến lẫm

[25]

thóc.

- Hãy cứu lấy, người anh em, một cựu giáo nói với ông. Cây gỗ đè

phải láng giềng chúng tôi. Bốn đứa trẻ nhỏ sẽ phải mồ côi cả cha lẫn mẹ, vì
năm ngoái chúng tôi vừa chôn cất mẹ chúng xong.

Ông lão Prô-cốp bước ra, họ bèn nói với lão để lão ủng hộ cho.

- Ông ấy đã chữa con ông lành, xin để ông ấy chữa cho Phi-ô-do-rơ-

trúc.

- Đó không phải là việc của tôi, hỡi những con người tốt bụng, ông lão

Prô-cốp trang trọng đáp lời, tôi không thể cấm, cũng không thể ra lệnh cho
ông ấy. Đó là việc của ông ấy.

Trong khi ấy, ông An-tô-ni đã vỗ tay cho bột bay hết và đang quỳ

xuống bên chiếc xe trượt ngay trên mặt tuyết.

- Các bác hãy khiêng ông ấy thật cẩn thận và theo tôi, lát sau ông bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.