THẦY LANG - Trang 146

Nhưng chàng đã không ghé vào.

Sau mười lăm phút đợi chờ, cô thận trọng ghé đứng bên cửa sổ chỉ để

thấy rằng gia đình Trưn-xki lên xe. Xe quay đầu lại và chạy về phía Lu-đơ-
vi-kốp.

- Anh ấy đi rồi, - cô thốt lên thành tiếng và thốt nhiên cô thấy lòng

buồn khôn tả.

Mãi đến đêm, khi đã nằm trên giường, cô mới bắt đầu cân nhắc mọi

chuyện và đi đến kết luận rằng việc ấy vẫn chưa có nghĩa gì rõ rệt. Thậm
chí nếu chàng có định rẽ vào hiệu cô đi nữa thì chàng cũng cố ý không làm,
vì cha mẹ chàng đang rất vội, mà chàng không muốn họ để ý đến mối quan
hệ quen biết với cô, mối quan hệ mà chắc chắn không vừa ý họ. Và cô yên
lòng thiếp đi.

Nhưng hôm sau, gần trưa, cô chợt giật mình vì tiếng động cơ quen

thuộc. Ngay từ xa đã nghe rõ. Song Ma-rư-sia ngạc nhiên khi thấy tiếng
máy hình như không hề giảm bớt chút nào. Và quả thực chiếc xe mô-tô rú
máy lao vụt qua quảng trường, thoáng vèo qua cửa sổ rồi lại phóng vụt tiếp.

- Có thể chàng sẽ quay trở lại cũng nên? - Cô vẫn nuôi ảo tưởng, dẫu

hiểu rằng cô đang ảo tưởng.

Thế là rõ như ban ngày rằng chàng đã quên cô, chàng không hề có

chút ý định nào gặp lại cô nữa.

- Thì ra thế... - cô tự nhủ. - Thế càng hay...

Nhưng chẳng hay chút nào. Cô không thể thêu được nữa. Tay cô run

cả lên. Mấy lần cô đâm kim vào ngón tay đau nhói. Cô không tài nào nghĩ
đến chuyện gì khác. Một khi chàng phóng xe theo đường cái quan, thế thì
hẳn là chàng đến thăm ông bà Zê-nô-vich. Ông bà Zê-nô-vich là những
người rất giàu có, đang có hai cô con gái đến tuổi gả chồng. Đã từ lâu,
người ta gán ghép chàng trẻ tuổi Trưn-xki với một trong hai cô tiểu thư ấy.
Nhưng nếu vậy thì có mấy phần sự thật trong tìn đồn về cô nam tước tiểu
thư xứ Viên-kô-pôn-xki?...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.