THẦY LANG - Trang 160

- Nín đi, cô Ma-rư-sia, nín đi nào, - anh nói, - không đáng gì không

cần phải khóc. Hắn xúc phạm cô... hắn đã xúc phạm. Hắn là người xấu.
Không chút lương tâm...

- Nhưng mà vì sao, vì cái gì kia chứ... Ma-rư-sia vẫn khóc. - Tôi

không ưa hắn thật,... không bao giờ. Nhưng tôi có làm gì xấu cho hắn đâu.

Xô-bếch đâm suy nghĩ.

- Cô nói về ai thế?

- Về hắn, về tay Vôi-đư-uô ấy...

- Về ông già ấy à? - Anh ngạc nhiên.

- Không, về cái tay... cựu học sinh trường dòng.

- Zê-nôn?... Thế thằng vô lại ấy đã làm gì cô?

- Hắn ném cho tôi những lời nhục mạ kinh khủng... Trước mặt mọi

người! Nhục nhã!... Nhục nhã quá... Bây giờ tôi còn dám nhìn mặt ai nữa
kia chứ!

Cô vặn vẹo hai bàn tay.

Xô-bếch cảm thấy máu dồn cả lên mặt anh. Lúc nghĩ rằng cậu chủ

Trưn-xki xúc phạm tới Ma-rư-sia, bất giác anh coi đó như là một điều phải
chấp nhận, bởi vì nó là tác động của những thế lực cao hơn mà anh không
có cách gì chống nổi. Nhưng một khi anh được biết rằng chuyện dính dáng
đến thằng con ông Mô-xte-rơ-giây, thì tự nhiên anh nổi cơn tức giận.

- Thế nó dám nói những gì với cô? - Anh cố giữ bình tĩnh.

Giá như không xúc động và không tự thương thân đến thế, chắc hẳn

Ma-rư-sia không tài nào thú thực. Giá cô có thì giờ để suy nghĩ, chắc cô sẽ
nhận thấy rằng có nói với anh chàng Xô-bếch kia cũng chẳng có nghĩa gì,
bởi anh là một người xa lạ. Nhưng lúc này cô quá khao khát một sự đồng
cảm. Vì vậy, bằng giọng đứt đoạn, cô kể lại cho anh cuộc va chạm kia với
mức độ mà cô có thể.

Nghe xong, Xô-bếch bình tâm lại và thậm chí mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.