THẦY LANG - Trang 231

- Anh thấy đấy, nàng thở dài, - đối với em đó sẽ không phải là chuyện

gì dễ chịu. Chắc anh dễ hình dung người ta sẽ nói những gì.

- Nhưng người ta có thể nói gì mới được chứ?

- Nào là em lấy anh là vì địa vị... vì tiền tài, vì chức tước, nào em được

một món hời, nào may cho em mới được một tấm chồng như thế...

Lê-sếch đỏ mặt.

- Toàn chuyện vớ vẩn! Sao em có thể nghĩ như vậy nhỉ?

- Anh cũng biết đấy, người ta sẽ nói như thế.

- Vậy thì chính anh sẽ trả lời cho bọn họ. - Chàng bùng lên, - rằng họ

chỉ là một lũ ngu đần. Họ muốn đo tất cả bằng cái thước đo hèn mọn của
riêng mình! Nhưng chớ có chạm vào em! Chớ có động vào! Em đừng sợ,
anh biết cách bảo vệ vợ mình chứ! Ngay cả đối với quỷ sứ nữa kia! Nếu
như một từ bẩn thỉu như "món lợi" có thể được nói đến trong chuyện này,
thì chính là anh đã được một món hời khi cưới em làm vợ. Phải, chính anh,
bởi thiếu em anh không thể nào sống nổi. Và không muốn sống. Còn em,
em vẫn sẽ lấy anh, dù anh không có lấy một xu mẻ, dù anh mang cái họ
nghèo hèn nhất và chỉ là một người thợ bình thường. Anh sẵn sàng thề thế!

Ma-rư-sia nép vào người chàng.

- Và anh sẽ không mắc tội thề sai đâu. Chắc chắn là em mong anh thật

nghèo.

- Nhưng em thân yêu, anh nghèo thật mà. Anh chẳng có gì cả. Tất cả

là của cha mẹ anh, tất cả tùy thuộc vào trí tưởng tượng của cha mẹ anh mà
thôi. Anh chỉ có mỗi một chỗ làm ở Lu-đơ-vi-kốp. Lương và một chỗ ở
không rộng lắm. Đó là tất cả. Em thấy chưa, em có kiếm được địa vị nào
đâu kia chứ. Kho báu quí giá nhất của anh chính là... em, kho báu mà anh
sẽ không giao phó cho ai cả.

Chàng đắm đuối ngắm mãi mái đầu nàng đang cúi, ngắm ánh vàng

óng của mặt trời soi lên mái tóc chải mượt mà, ngắm vẻ mặt tinh tế của
nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.