THẦY LANG - Trang 300

Lê-sếch không nghi ngờ rằng mẹ chàng sẽ đồng ý. Ngay việc triệt phá

mọi thứ trong phòng ấm trồng cây nữa. Dĩ nhiên, bà sẽ hiểu ngay chàng cần
hoa để làm gì.

Quay về phòng, chàng bắt tay vào biết thư. Dài nhất là lá thư gửi cha

mẹ. Vài bức thư ngắn và thân tình cho bạn bè, một bức thư đúng thể thức
cho cảnh sát và cuối cùng là bức thư gửi bà Skốp-kô-va. Chàng quan tâm
nhiều đến lá thư sau cùng. Nó phải là lời thanh minh cho Ma-rư-sia trước
dư luận của thị trấn.

Chàng vừa viết xong thì bà quản gia Mi-kha-lep-xka đến gõ cửa. Hôm

qua bà chưa kịp chào hỏi Lê-sếch. Bà hết sức bận bịu, như lệ thường vào
dịp trước lễ tết. Và bây giờ bà lại vừa hay tin là sau bữa trưa Lê-sếch sẽ lại
ra đi, nên bà bèn bỏ ngay chuyện bánh trái cho đầu bếp, để gặp bằng được
cậu Lê-sếch, bày tỏ với cậu niềm sung sướng của bà rằng ơn Chúa, bà lại
được gặp cậu mạnh khỏe trở về. Bà bắt đầu kể cho Lê-sếch nghe mọi người
trong vùng hỏi thăm chàng ra sao, ai nói cái gì, ai làm việc gì...

Lê-sếch nghe những lời kể lể đó, chàng chợt nghĩ ra rằng chắc hẳn

người đàn bà này, pho sử sống của cả huyện, phải biết rõ điều mà chàng
không muốn hỏi thăm ngoài thị trấn.

- Bác Mi-kha-lê-sia của cháu, - chàng lên tiếng, - cháu có điều muốn

hỏi bác.

- Hỏi tôi à?

- Vâng ạ. Bác Mi-kha-lê-sia có biết... - giọng chàng lạc đi, - Mi-kha-

lê-sia có thể nói cho cháu biết... nơi nào... người ta đã chôn cất...

- Chôn ai?

- Người ta đã chôn cất... cô gái bị chết trong vụ tai nạn hồi ấy?

Người đàn bà há hốc miệng.

- Vụ tai nạn nào?

- Kìa, vụ cùng với cháu ấy mà, - chàng sốt ruột.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.