THẦY LANG - Trang 88

CHƯƠNG VI

Từ hôm ấy, ông An-tô-ni Kô-si-ba ở lại luôn trong cối xay của lão

Prô-cốp Mi-en-nhich. Mặc dù không bao giờ cười, cười mỉm cũng hiếm
khi, nhưng ông thấy mình dễ chịu hơn từ trước đến giờ. Ông không ngại
việc, chẳng phải sợ động tay hay dùng lưng, ông chẳng thích nói nhiều, cho
nên ông lão Prô-cốp chẳng có điều gì phải chê trách ông. Ngược lại thậm
chí lão còn hài lòng về người làm công mới. Nếu lão không hề để lộ ra điều
đó chẳng qua cũng chỉ vì tính lão vốn quen thế mà thôi.

An-tô-ni Kô-si-ba làm tròn tất cả mọi việc được giao vào tay ông. Khi

có thứ gì hư hỏng, ông lại ra tay sửa chữa, và vì lẽ bản tính ông vốn nhanh
trí, nên người ta có thêm một tay rất được việc. Nhiều khi những má kẹp bị
gẫy hay bánh cóc bị trượt trên trục, ông biết ngay cần phải làm gì, lại làm
được ngay, không cần phải mời thợ rèn hay thợ làm bánh xe.

- Bác giỏi thật đấy, bác An-tô-ni ạ, - Vi-ta-lix bảo. - Rõ là người đi

nhiều trên đời

Lại một lần khác:

- Mà bác cũng đã già đâu. Bác cứ làm cho ông Prô-cốp thật khá rồi

bác xem, thế nào bác cũng kiếm được vợ nữa kia, Bác sẽ lấy cô Ôn-ga gái
góa kia kìa...

- Anh cứ toàn nói những chuyện không đâu, - An-tô-ni Kô-si-ba nhún

vai, - họ không nghĩ tới chuyện đó, tôi lại càng không nghĩ. Để làm chuyện
gì cơ chứ?

Bánh cối quay rầm rập, dòng nước dư dả chảy ào ào, hạt ngũ cốc lao

xao. Những bụi bột trắng xóa bay đầy trong không khí, khiến nó tràn ngập
mùi bánh mì thơm ngon, từ sáng sớm đến không hết việc. Ngược lại không
đủ thì giờ để làm nữa kia. Nhưng chủ nhật thì có thể xả hơi để cho xương
cốt giãn ra một chút. Song ngay cả những lúc ấy, ông An-tô-ni cũng không
hề có ý xán lại gần cô Zô-nhia vui vẻ hay cô Ôn-ga, mẹ của Na-tan-ka, mặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.