THẦY PHÙ THỦY ĐI TRONG THÀNH PHỐ - Trang 175

Và Tôlic hiểu rằng nó sẽ sống không phải dễ dàng trong cái thế giới quá

nhiều điều không được cho phép này. Không được phép biết Misca ở đâu,
không được đi đâu đó trước khi trời sáng, không được đi một mình không
có Người Sắt. Cái gì sau Đường Biên kia mà không được đến gần dưới 2
kilômét? Giá như thoát khỏi được thằng Người Sắt này …

Một cái dù treo lơ lửng trên lan can cầu nhảy đập vào mắt Tôlic. Sẽ ra

sao nhỉ, nếu nhảy xuống dưới ấy bằng chiếc dù này? Và khi Người Sắt phải
leo xuống thì Tôlic đã ở xa. Nó sẽ chạy đến bên bờ biển và có thể nhìn thấy
cái Đường Biên ấy?

Tôlic đến bên lan can và ngập ngừng cầm dây đeo. Nó nhìn xuống phía

dưới và lùi lại. Tháp cao phải đến 50 mét. Tôlic cảm thấy như cái tháp đu
đưa trong gió. Nhưng nhìn thấy những chiếc lá không động đậy trên cành
cây nó hiểu rằng không phải là tháp mà chính nó đu đưa. Bởi Tôlic chưa
nhảy dù bao giờ.

Bất ngời, Người Sắt đi đến giúp Tôlic mang dây đeo và thắt nịt. Anh ta

làm những công việc đó một cách bình thản và vô tư, Tôlic nghĩ rằng mọi
chuyện sẽ tốt đẹp. Nó sẽ nhảy, từ từ hạ xuống và chạy thoát khỏi Người
Sắt.

Không một chút nghi ngờ, Người Sắt đã giúp cho Tôlic chạy trốn. Rõ

ràng là anh ta không biết suy xét bằng cái bộ óc sắt của mình.

Tôlic đến gần mé cầu nhảy. Người Sắt bình thản đứng bên cạnh. “Bây

giờ mày sẽ hết cười thôi, con ạ” – Tôlic nghĩ và nhảy xuống. Sợi dây treo
tấm dù căng ra và Tôlic từ từ hạ xuống đất. Người Sắt không hề dao động.
Bình thản và lạnh lùng, anh ta bước lên và bay xuống dưới theo gót Tôlic,
như cái việc đó anh ta đã từng làm hằng ngày. Bay không dù từ độ cao 50
mét, trên môi anh ta vẫn một nụ cười không thay đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.