THẦY PHÙ THỦY ĐI TRONG THÀNH PHỐ - Trang 183

- Quay mũi. Quay mũi. Quay mũi – Người Sắt lặp lại nhiều lần.

Không để ý đến anh ta, Tôlic không rời mắt về phía trước. Ở đấy không

có gì, ngoài nước và cái mặt trời to lớn đã bị mất một nửa. Trong khoảnh
khắc, Tôlic cảm thấy như mặt nước phía trước phồng lên, làm thành một
đường cong. Chẳng lẽ là sóng sao?

Người Sắt đến gần Tôlic đặt tay mình lên trên tay nó, quay bánh lái.

Canô bị quay đi. Tôlic dùng hết sức lực để giữ lại. Nhưng nó không giữ
nổi, Người Sắt mạnh hơn nhiều.

- Đau quá ! – Tôlic thét lên – Thả tay ra ! Đau quá !

Bất thình lình Người Sắt rút tay lại.

Tôlic lại quay canô về hướng cũ.

Người Sắt lại cầm lấy bánh lái. Nhưng bây giờ Tôlic không đợi đau thật

sự, đã kêu to:

- Đau quá ! Ôi, đau quá !

Người Sắt rút tay khỏi bánh lái. Anh ta lưỡng lự. Chính vào lúc ấy bên

trong Người Sắt vang lên tiếng nói.

- Quay trở lại ngay !

Tiếng nói, rất giống giọng của thằng bé mắt xanh.

Tôlic rùng mình, nhưng không đổi hướng chuyển động. Chiếc canô vẫn

tiến thẳng về phía mặt trời lặn.

- Quay lại không được – Người Sắt bình thản trả lời – Nó không chịu cất

tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.