THẦY PHÙ THỦY ĐI TRONG THÀNH PHỐ - Trang 70

- Thế không phải chính anh ngồi suốt buổi trước tivi là gì? – mẹ trả lời.

- Ở đấy chỉ người lớn chơi thôi. Mà họ đều không phải là con tôi – ba

nói.

- Nhưng Tôlic là con tôi. Và nó có quyền làm những gì nó thích – mẹ

nói, âu yếm nhìn Tôlic.

- Có lẽ nó cũng là con tôi – ba tức giận nhìn mẹ.

- Anh hoàn toàn không thương nó !

- Tôi không hiểu là gần đây cái gì đã xảy ra với cô – ba nói – Cô cho

phép con bất cứ việc gì. Còn nó thì lợi dụng điều đó. Gần đây nó luôn cố
tình giấu chúng ta một việc gì đó. Nó còn nói dối nhiều hơn trước kia. Hay
cô muốn con trở thành kẻ lừa dối.

- Vâng, - mẹ nói một cách tự hào – Nó là đứa bé nói dối đáng yêu. Và vì

thế, tôi yêu nó …

Ba nghi ngờ nhìn mẹ. Sau đó ông đuổi Tôlic ra khỏi phòng và nó không

nghe thêm được gì nữa. Chỉ biết là sáng hôm sau ba mẹ đã đồng ý cho nó
đi đến bãi tập …

Bây giờ, trên đường đến sân vận động. Tôlic thầm mơ ước một ngày

không xa mình sẽ chơi trong đội tuyển khúc côn cầu quốc gia và sẽ được
phát lên vô tuyến truyền hình. Ba sẽ không giận nữa khi thấy Tôlic mười
lần làm tung lưới một đội nước ngoài nào đấy. Và điều đó chẳng phải nghi
ngờ ! Bởi lẽ trước khi đi Tôlic đã bẻ một que diêm và thầm nhủ rằng hôm
nay sẽ chơi hay nhất thế giới.

Khi Tôlic đến nơi, đội người lớn đang chơi trong sân. Trên khán đài

trống trải đếm được ba mươi cậu bé, trong đó có Misca. Tôlic đến gần chào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.