từng bảo vệ một chủ xuồng máy mà cánh quạt thuyền cắt đứt chân của một
người bơi lội cao tuổi đã phải tranh luận với bồi thẩm đoàn rằng giá trị của
cái chân bị đứt rất "khiêm tốn" vì nạn nhân tuổi đã cao và tuổi thọ dự kiến
còn lại rất ngắn ngay cả trước khi xảy ra tai nạn).
Thoạt nhìn, tính toán của nhà nước về thiệt hại có vẻ tương tự như việc
đàm phán bồi thường ở New Guinea hoặc giữa những người Nuer. Tuy
nhiên điều đó không thực sự đúng. Trái với việc bồi thường được chuẩn
hóa cho một số hành vi phạm tội ở New Guinea và Nuer (ví dụ, từ 40 đến
50 con bò Nuer cho việc gây chết người) có thể được hiểu là tiền đền bù
thiệt hại, trong các trường hợp khác, các khoản bồi thường trong xã hội phi
nhà nước được tính như các khoản để các bên tranh chấp dựa trên đó, bỏ
qua những cảm giác tổn thương và khôi phục quan hệ: ví dụ, những con lợn
cùng số hàng hoá khác mà bạn bè tôi ở làng Goti đồng ý trả cho các thị tộc
từng giết cha của người bạn Pius của tôi.
Các nhược điểm trong tư pháp dân sự nhà nước
Các nhược điểm trong hệ thống nhà nước tư pháp dân sự của chúng ta được
thảo luận rộng rãi bởi nhiều luật sư, thẩm phán, nguyên đơn và bị đơn. Các
khiếm khuyết của hệ thống Mỹ ít nhiều nghiêm trọng hơn so với nhiều xã
hội nhà nước khác. Một vấn đề là giải quyết tranh chấp dân sự qua tòa án
có xu hướng rất tốn thời gian, thường lên đến 5 năm, vì án hình sự được ưu
tiên hơn án dân sự và các thẩm phán có thể được tái bổ nhiệm từ tòa án dân
sự lên tòa án hình sự để xét xử vụ án hình sự. Ví dụ, tại thời điểm mà tôi
viết đoạn này, chưa có vụ án dân sự nào được xét xử ở hạt Riverside, ngay
phía đông của Los Angeles, thành phố quê hương tôi, vì sự tồn đọng của
các vụ án hình sự. Điều đó đồng nghĩa với năm năm không thể giải quyết
tranh chấp, sống trong chờ đợi cùng những đau khổ cảm xúc so với năm
ngày cần để giải quyết vụ án Malo vô tình khiến Billy chết (Tuy nhiên,
chiến tranh giữa các thị tộc - vốn có thể nổ ra nếu vụ án của Billy và Malo