THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 1008

Bùi Dĩ Hằng dường như có thể tưởng tượng được cô sợ hãi bao nhiêu,

anh muốn giơ tay lên, ai ngờ vừa động đậy tay phải, cảm giác đau nhói như
kim châm đâm vào đáy lòng.

Trong ánh mắt anh lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nhan Hàm đương nhiên chú ý đến động tác của anh, cô lập tức nói:

“Anh đừng nhúc nhích. Tay phải của anh bị thương, tạm thời không thể
động đậy.”

Lúc anh văng ra ngoài tay phải rơi xuống trước, khiến ngón tay phải bị

gãy xương.

Rõ ràng chỉ một ngày không gặp, nhưng Nhan Hàm đột nhiên cảm

thấy rất xa lạ. Bùi Dĩ Hằng mà cô từng thấy đều là chàng thiếu niên phấn
chấn lạnh nhạt điềm tĩnh, chưa bao giờ nằm yên yếu ớt như thế này.

Nhan Hàm nghĩ đến, có lẽ bởi vì mình anh mới biến thành như vậy,

đáy lòng cô càng khó chịu và tự trách hơn.

Bùi Dĩ Hằng thấy nước mắt cô càng rơi càng nhiều, giọng nói bất đắc

dĩ của anh vang lên: “Sao em càng khóc dữ hơn thế?”

Anh nhẹ nhàng thở một hơi, chế giễu nói: “Em ức hiếp anh hiện tại

không thể ngồi dậy lau nước mắt cho em phải không.”

“A Hằng.” Nhan Hàm thấp giọng hô lên.

Bùi Dĩ Hằng im lặng nhìn cô.

Nhan Hàm nói: “Trước khi anh gặp tai nạn Diêu Mã Khắc có đến tìm

em, anh ta nói công ty đang kiểm tra sổ sách, hồi trước khi anh ta làm tổng
giám đốc có hành vi thâm hụt công khoản. Công ty muốn cho anh ta ngồi
tù, thế nên anh ta nói muốn kéo em và người sau lưng em cùng chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.