THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 1096

Bây giờ đã là thời đại nào rồi, con gái theo đuổi con trai thì sao, cô

thích anh, muốn ở bên anh, muốn theo đuổi anh.

Sau khi hiểu rõ điểm này, Trần Thần không rối rắm nữa.

Tuy rằng cô không thể dùng máy hút bụi nữa, nhưng cô vẫn quyết

định quét dọn xung quanh trước. Chờ sau khi dọn dẹp xong xuôi, Trần
Thần phát hiện đã tới giờ rồi, nhưng lần này cô không rời khỏi.

May mà cô mang theo máy tính bỏ trong ba lô, có thể thuận tiện làm

xong bài vở.

Thế là cô ngồi trên sofa gõ chữ, mãi đến khi bên ngoài hoàn toàn sẩm

tối.

Lúc Bùi Tri Lễ đi ra ngoài, anh vốn tưởng rằng muộn rồi Trần Thần

nhất định đã rời khỏi, nhưng khi anh ra khỏi phòng nghe được tiếng gõ bàn
phím nhẹ nhàng, anh đột nhiên hơi sửng sốt.

Anh đi qua, trông thấy Trần Thần ngồi trên sofa, đặt máy tính trên đùi.

Anh đứng tại chỗ nhìn hồi lâu, Trần Thần mới phát hiện.

“Anh tỉnh rồi.” Trần Thần lập tức đặt xuống máy tính trên đùi, đứng

dậy.

Bùi Tri Lễ thấp giọng hỏi: “Em còn chưa trở về sao?”

Trần Thần chớp mắt lập tức nói: “Anh tỉnh rồi thì em về.”

Bầu không khí chợt yên tĩnh một lúc.

Trần Thần vốn khom lưng thu dọn đồ đạc, nhưng khi cô bỏ máy tính

vào trong ba lô, cô chợt xoay người nhìn Bùi Tri Lễ, nhìn anh chằm chằm
hỏi: “Cơ thể anh có thoải mái hơn chút nào không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.