THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 111

Bởi vì từ bé anh đã chuyên tâm đối với cờ vây, có đôi khi chơi cờ, đặt

xuống từng quân cờ, anh sẽ hoàn toàn bỏ đi thời gian ăn cơm. Nhưng mấy
ngày nay, mỗi khi anh chơi cờ, tại nhà đối diện sẽ bay tới một mùi hương,
nhắc anh nên ăn cơm rồi.

Hôm nay bên hàng xóm hình như làm thịt bò xào hẹ, mùi hương nồng

đậm.

Lúc này trong tay anh cầm một quân cờ trắng, ánh mắt rõ ràng nhìn

chằm chằm bàn cờ, nhưng hồi lâu vẫn chưa đặt xuống.

Cho đến khi anh đột nhiên cầm quân cờ trong tay bỏ lại trong hộp

đựng cờ lần nữa, đứng dậy, đi tới phòng bếp, từ trong tủ lạnh lấy ra một
chai nước đá. Căn hộ này trước đây có người ở, cho nên trang hoàng rất tốt.
Sau khi anh dọn vào chỉ thay đổi một số đồ đạc.

Chỉ là căn phòng bếp này, sạch sẽ không dính một hạt bụi.

Giờ đây mùi hương kia như là đặc biệt chui vào trong chóp mũi của

anh.

Bùi Dĩ Hằng ngửa đầu uống hết nửa bình nước, sau đó anh cầm di

động, chuẩn bị xuống lầu ăn một chút. Chờ lúc đi tới cửa, mùi hương trong
hành lang càng đậm đà hơn.

Đột nhiên, Bùi Dĩ Hằng nhớ tới sư mẫu của anh.

Tám tuổi sau khi anh bái sư, trong khoảng thời gian dài không sống

cùng người nhà, mà ở trong nhà sư phụ anh. Sư mẫu là một người nấu ăn
rất ngon, sư phụ luôn nói mình ăn nhiều lắm, lúc đánh cờ sẽ thường xuyên
cảm thấy đói bụng.

Ông còn bảo Bùi Dĩ Hằng nhất thiết phải lấy ông làm cảnh cáo, đừng

tìm một người phụ nữ biết nấu ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.