THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 113

Nhan Hàm ngồi đối diện cô bạn, thực ra cô ăn cũng rất ít. Lúc này cô

bưng ly lên uống một hớp nước, khi đặt ly xuống, ánh mắt cô dừng trên
ngón tay mình.

Bởi vì da cô trắng, thế nên bàn tay cũng rất trắng.

Nhưng mà chẳng hề mịn màng, thậm chí có thể nói không chỉ không

mịn màng mềm mại, ngược lại bởi vì nấu nướng quanh năm mà hơi thô ráp.

Cô lắc đầu nói: “Đừng có hâm mộ tớ, không biết nấu ăn thì thôi, biết

rồi ngược lại làm bàn tay trở nên thô ráp.”

Trần Thần đương nhiên biết nút thắt trong lòng cô bạn, hồi trước khi

các cô ở trong phòng ký túc trò chuyện ban đêm, mọi người đều từng nói
tới muốn tìm bạn trai như thế nào. Nhan Hàm trái lại xác định rất rõ ràng,
cô nói cô muốn tìm một người có bàn tay đẹp.

Là một người mê tay đẹp, kết quả bản thân cô chẳng có một đôi tay

đẹp.

Thật là rất tiếc nuối.

Trần Thần mau chóng nói: “Móng heo của đàn ông có gì đẹp chứ.”

Nhan Hàm nở nụ cười.

*

Hôm sau, Nhan Hàm còn định tiếp tục nấu ăn, buổi sáng thức dậy cô

vốn còn nghĩ nên làm món gì, kết quả đột nhiên vang lên câu móng heo đàn
ông của Trần Thần hôm qua.

Được, món ăn chính ngày hôm nay, là giò heo rang muối tiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.