THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 1155

Trần Thần đột ngột ngẩng đầu nhìn anh, sau khi cắn môi một lúc lâu

cô rốt cuộc mang theo chút ý cười tự giễu, thấp giọng nói: “Em biết phân
lượng của mình.”

Cuối cùng Trần Thần vẫn kiên trì đưa bì thư cho Bùi Tri Lễ, hình như

sợ anh không buông tha mình, cô đạp xe bỏ chạy.

Bùi Tri Lễ đứng tại chỗ, nhìn cô càng chạy càng xa.

Đáy lòng Trần Thần cũng rất khó chịu, thực ra ai cũng nói môn đăng

hộ đối, có lẽ nhắc tới đều sẽ bị khinh bỉ nào là quan niệm cũ kỹ, tư tưởng
phong kiến. Nhưng hai người xuất thân từ gia đình khác nhau mà đến bên
nhau, vốn đã gặp rất nhiều vấn đề.

Ví dụ như Nhan Hàm và Bùi Dĩ Hằng, hai người họ khẳng định sẽ

không vì chuyện một hai trăm bảng Anh mà xảy ra tranh chấp.

Lúc Trần Thần trở lại phòng mình, cô ngã đầu nằm trên giường.

Cô cũng không phải oán trách bố mẹ, cô tuyệt đối không oán trách bố

mẹ. Nhưng cho dù cố tình lảng tránh, gia cảnh giữa hai người chênh lệch,
còn cách nhau lớn như vậy, lớn đến mức cho dù là Trần Thần cũng không
thể nào coi nhẹ.

Mấy hôm sau, bởi vì Bùi Tri Lễ lại bận rộn, bài vở của anh nhiều hơn

Trần Thần lắm. Có khi phải nộp luận văn chịu đựng mấy chục tiếng cũng
không nói gì.

Cũng may tới cuối tuần, Trần Thần và Tiêu Đình Đình cùng đi phỏng

vấn, không ngờ rất dễ dàng thông qua. Dù sao trình độ khẩu ngữ của cô
không tệ, diện mạo đáng yêu ngọt ngào, đối phương rất hài lòng, thậm chí
trực tiếp sắp xếp công việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.