THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 1167

Cô liếc nhìn bọn họ một cái, kể cả đám nam sinh ngồi ngoài hả hê:

“Một đám rác rưởi.”

Một nữ sinh cách cô gần nhất vươn tay đẩy cô một cái: “Cô nói ai

hả?”

Trần Thần không ra tay, ngược lại nhìn bọn họ cười lạnh nói: “Đương

nhiên là nói các người rồi, phải, hôm nay tôi ở đây bưng đồ uống. Có điều
tôi dùng năng lực của mình kiếm tiền, không có gì cảm thấy hổ thẹn.”

“Huống hồ các người tính là gì chứ.” Trần Thần tức giận cười ra tiếng,

cô nhìn đám người này nói tiếp, “Tôi dựa vào bản thân thi đậu Cambridge,
còn các người là đồ ăn hại nếu không có ba mẹ thì đừng nói tới đại học,
ngay cả cao trung cũng không lên được.”

Những lời này lập tức chọc giận một nam sinh trong đó, anh ta chạy

tới, miệng hùng hổ nói: “Cô nói ai là đồ ăn hại hả, ông đây thật sự muốn
đánh phụ nữ đó.”

Kết quả anh ta vừa đi tới trước mặt Trần Thần, còn chưa kịp ra tay thì

cả người thoáng cái giống như bay lên, ngã thẳng xuống hồ bơi bên cạnh.

Nước trong hồ bơi bắn tung tóe cao mấy mét, tiếng động rất lớn, gần

như ngay cả mọi người trong đại sảnh đều nghe được.

Trần Thần quay đầu nhìn thấy Bùi Tri Lễ thu lại chân mình, sau đó

anh đi đến bên cạnh cô, thấp giọng hỏi: “Em không sao chứ?”

Cô lập tức lắc đầu, tỏ vẻ mình không có việc gì.

Về phần người ngã trong nước thì bắt đầu vùng vẫy rốt cuộc nổi trên

mặt nước, anh ta nổi giận mắng: “Đứa nào, mẹ nó đánh lén tao.”

Nhưng khi anh ta nhìn thấy Bùi Tri Lễ ở bên hồ bơi thì chợt sửng sốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.