THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 162

*

Buổi sáng đại học luôn bận rộn lại vội vàng, cũng may Nhan Hàm

không có lớp vào hai tiết đầu, thế nên cô thong thả tới trường, đúng lúc bắt
kịp lớp tiết thứ ba.

Cô vừa tiến vào phòng học, thấy Trần Thần ngồi tại chỗ bên trái, tại vị

trí sát tường là một người mặc áo gió màu đen trắng đội mũ nằm úp sấp.

Nhan Hàm đi qua, Trần Thần đang uống sữa đậu nành, vừa uống vừa

hỏi: “Ăn sáng chưa?”

“Nghê đại nhân về hồi nào thế?” Nhan Hàm thấp giọng hỏi.

Trần Thần nhìn thẳng về phía người nằm úp sấp, hạ giọng nói: “Về hồi

chín giờ, tớ vốn bảo cậu ấy ngủ một giấc ở ký túc xá, cơ mà cậu cũng biết
Nghê đại nhân của chúng ta, toàn tâm toàn ý dốc lòng học hành, lòng thành
cảm động trời đất.”

Kết quả cô vừa nói xong thì tiếng chuông vào học vang lên.

Mà người nằm úp sấp bên cạnh cô đột nhiên dựng thẳng sống lưng, cô

vươn tay mở ra quyển sách ban đầu bị nằm đè lên, hỏi: “Bây giờ tới
chương mấy rồi?”

Trần Thần nuốt xuống sữa đậu nành trong miệng, nhỏ giọng nói:

“Nghê đại nhân, mới khai giảng thôi mà, cậu yên tâm, tuyệt đối không có ai
dám cướp đi học bổng trong tay cậu đâu.”

Nghê Cảnh Hề, một báu vật khác của phòng ký túc 620.

Từ khi nhập học tới nay, cô là người đầu tiên trong khoa báo chí

không bao giờ thua ai khác, các loại học bổng đều nắm trong tay, lần này
khai giảng cô xin nghỉ một tuần, quả thật khiến mọi người bất ngờ. Dù sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.