THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 178

Nhưng cô vừa nói xong, một đoàn người tiến vào trước cửa, là Lam

Tư Gia và người của phòng ký túc cô ta.

Khi Lam Tư Gia vừa vào cửa, chợt nghe được tiếng cười trong phòng,

cô ta ngẩng đầu nhìn qua, quả nhiên là nhóm Nhan Hàm. Cô ta khẽ cắn
môi, đáy lòng cười lạnh một tiếng.

Hôm nay là hai tiết học liên tục, lúc tan lớp tất cả mọi người đều đi

toilet.

Nhan Hàm ngại lúc này nhiều người, chờ tới khi sắp vào học mới đi.

Không ngờ lúc cô đi ra rửa tay, trông thấy Lam Tư Gia đứng cạnh bồn
nước, soi gương vén tóc.

Đợi Nhan Hàm rửa tay xong, dùng khăn giấy mang theo bên người lau

khô tay, khi chuẩn bị rời đi, Lam Tư Gia rốt cuộc cất tiếng.

Cô ta hô lên: “Nhan Hàm.”

Nhan Hàm quay đầu nhìn cô ta, không đáp lời, chờ cô ta nói tiếp.

“Chúng ta nói chuyện đi.” Cô ta đi lên ngược lại rất có khí thế.

Nhan Hàm ngược lại nể mặt không bỏ đi, mà tiếp tục đứng tại chỗ,

chờ cô ta nói ra.

Lam Tư Gia không nghĩ tới Nham Hàm điềm tĩnh như vậy, hồi trưa ở

căn tin, cô ta khẳng định Nhan Hàm thấy cô ta và Bùi Dĩ Hằng đứng chung,
thế nên cô ta ho nhẹ một tiếng, nói: “Tôi chỉ muốn nói với cậu, cám ơn cậu
làm đàn chị chiếu cố A Hằng. Nhưng A Hằng từ bé đã rất đơn thuần, không
hiểu rõ tâm tư riêng.”

Từ bé…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.