THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 232

Hóa ra được một người quan tâm như vậy là có thể vui vẻ đến thế.

Trên mặt Nhan Hàm rốt cuộc không thể đè nén, lộ ra nụ cười thật tươi.

Cô híp mắt, cười hỏi: “Cậu có muốn cùng tôi đến một nơi không?”

*

Chợ bán thức ăn vào sáng sớm, huyên náo ồn ào, lại lộ ra hơi thở cuộc

sống phố phường.

Hơn nữa là loại hơi thở tươi mới trong lành.

Bên khu hải sản phía này, bởi vì các sạp hàng đều có thùng nước, thế

nên nước vung vãi khắp nơi. Nhưng Nhan Hàm chẳng hề ngại, cô mang
giày thể thao phiên bản giới hạn đứng đó, nói với ông chủ đang cầm cái
lưới: “Đúng đúng, chính là con này.”

Động tác ông chủ dứt khoát nhanh nhẹn, vớt lên con cá trích cô muốn.

Chờ ông chủ làm cá xong, đặt trong túi to đưa cho Nhan Hàm, cô lấy

ra di động quét mã QR của sạp hàng, Bùi Dĩ Hằng bên cạnh lập tức nói:
“Để tôi trả tiền.”

“Không cần, hôm nay cậu chỉ lo nhìn là được rồi.” Nhan Hàm lập tức

đè lại cổ tay anh.

Sau khi cô buông tay, Bùi Dĩ Hằng cúi đầu nhìn thoáng qua tay mình.

Lúc hai người vừa đi dạo, Nhan Hàm vừa nói: “Sáng sớm mua đồ ăn

là ngon nhất, bởi vì đều là thứ tươi mới nhất, hơn nữa có một số hải sản sẽ
bị bán hết ngay lập tức, tới chậm chút là không mua được.”

“Em thường xuyên tới đây mua đồ ăn ư?” Bùi Dĩ Hằng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.