THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 236

Mỗi một ngày đều là một ngày mới.

Những lời này thật sự thể hiện rất sâu sắc trên người cô, hơn nữa cô

còn không phải loại giả vờ vui vẻ, ép mình vui vẻ. Cô thật sự ném chuyện
tối qua ra sau đầu, đã khóc một trận, liền kiên quyết vứt đi đoạn ký ức này.

Dứt khoát gọn gàng, quả thực rất ngầu.

Bùi Dĩ Hằng không biết nên làm sao miêu tả cảm giác như vậy, cứ

cảm thấy hình như lần nào cô cũng có thể khiến anh cảm thấy ngạc nhiên.
Khi anh cho rằng cô là tiểu hồ ly xảo quyệt, cô lại có một mặt dịu dàng
khiến người ta đau lòng. Nhưng đau lòng chỉ qua một đêm, cô không cần
người khác khuyên bảo, đã tự mình thoát khỏi.

Giờ phút này mùi cá chiên tươi ngon càng không ngừng tiến vào mũi.

Cô bưng lên nước lạnh đã chuẩn bị từ trước, chậm rãi đổ vào trong

nồi, hành bó lại còn có gừng thái thành lát đều được bỏ vào trong nồi.

Nhan Hàm thuận tay cầm lên nắp nồi thủy tinh trong suốt bên cạnh,

vừa xoay người cô trông thấy anh đứng ở cửa.

Cô liền phất tay nói: “Không phải tôi đã nói với cậu rồi à, hôm nay

chờ ăn cơm là được. Mau đi ngồi, mau đi.”

Dưới ánh nhìn của cô, Bùi Dĩ Hằng xoay người về sofa phòng khách.

Lúc này di động đặt trên bàn trà đang rung không ngừng kêu “ong ong”,
xem ra có tin nhắn gửi tới.

Sau khi anh ngồi xuống, cầm di động lên, mở khóa xong thì nhìn thấy

bản ghi chép cuộc trò chuyện trong WeChat.

Trình Tân Nam:[sao buồn chán quá đi??]

Phía sau những lời này, là hai người trong nhóm chat riêng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.