THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 238

*

Tới lúc ăn cơm, Nhan Hàm gọi Bùi Dĩ Hằng qua, trên bàn cơm trắng

ngần trải khăn trải bàn nền nã, từng món ăn được chuẩn bị tỉ mỉ được bưng
lên.

Một bàn ăn, không thể nói rõ cụ thể món ăn từ đâu.

Có thịt luộc cay, cũng có cánh gà lòng đỏ trứng giòn tan, còn có xà

lách trộn dầu cô đặc biệt làm, xà lách xanh mượt thoạt nhìn khiến người ta
nới rộng khẩu vị.

Về phần canh đậu hủ cá trích thơm ngon bưng lên cuối cùng, nước

canh được nấu thành màu trắng sữa, trên mặt nước còn rắc hành băm hấp
dẫn.

Mặc dù còn chưa nếm thử mùi vị, đã khiến khẩu vị người ta nới rộng.

Những món này đều bình thường, thế nhưng bày ra một bàn đỏ vàng

trắng xanh như vậy, người có thận trọng bao nhiêu cũng muốn mở rộng
khẩu vị.

Nhan Hàm bởi vì cảm thấy ngượng ngùng, tối qua mình khóc lâu như

vậy, người ta không chỉ nghe cô khóc từ đầu đến cuối, thậm chí sau khi đưa
cô trở về, còn bởi vì lo lắng cho cô mà chấp nhận ngủ một đêm trên sofa
nhà cô.

Bạn học Bùi làm đàn em tới mức này, Nhan Hàm thấy rằng mình nên

thể hiện phong độ của đàn chị.

“Canh này ngon không?” Nhan Hàm sợ anh đói, múc một bát cho anh

trước, bảo anh nếm thử.

Sau khi húp một ngụm, Bùi Dĩ Hằng gật đầu, ừ nhẹ một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.