THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 366

“A, xin lỗi.” Nhan Hàm lấy lại tinh thần, lập tức nói.

Nói xong câu đó, cô sửng sốt, ngay cả Bùi Dĩ Hằng cũng ngớ ra.

Một lúc sau, anh khẽ khàng cất tiếng cười.

Bùi Dĩ Hằng thoạt nhìn bị chọc cười bởi lời nói của Nhan Hàm, anh

ngước mặt lên, cánh môi xinh đẹp hơi nhếch lên, tầm mắt nhẹ nhàng dừng
tại bờ môi cô: “Nói xin lỗi với tôi gì chứ, nó cũng không phải của tôi.”

Nhan Hàm: “…”

Vì thế cô mở to mắt, nghiêm túc hỏi: “Cậu vẫn là Bùi Dĩ Hằng mà tôi

quen biết sao?”

“Bùi Dĩ Hằng em biết là như thế nào?” Bùi Dĩ Hằng thản nhiên đặt

xuống một quân cờ trên bàn cờ.

Lần này Nhan Hàm ngớ ra, lạnh lùng? Hờ hững? Có vẻ xa cách cao

cao tại thượng?

Rốt cuộc chàng trai nhìn cô, nhẹ giọng nói: “Đó là Bùi Dĩ Hằng khi

đối diện với người khác, không giống như em nhìn thấy.”

Những lời này có thể dùng một cách khác để hiểu, Bùi Dĩ Hằng hiện

tại chỉ thuộc về em.

Khi trong đầu Nhan Hàm hiện lên ý nghĩ này, cô nhất thời lòng dạ rối

bời.

Rõ ràng cô cảm thấy xung quanh mình là một tường đồng vách sắt, cô

có thể dễ dàng xua đuổi bất cứ sinh vật giống đực nào ra khỏi lãnh địa của
mình, nhưng hình như nó vô dụng đối với anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.