THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 527

như vậy chăng? Cờ vây trở thành mọi thứ trong cuộc sống của anh, nhưng
đây có phải là cuộc sống mà anh thật sự mong muốn không?”

Không phải nói lòng tin sụp đổ, mà là vào khoảnh khắc Bùi Tri Lễ

bùng phát, Bùi Dĩ Hằng bắt đầu suy ngẫm về bản thân.

Cờ vây khiến anh cảm thấy vui vẻ, nhưng lại mang đến vất vả cho anh

trai anh. Anh thậm chí suy nghĩ, nếu anh không học cờ, không cần đến
sống tại nhà sư phụ, mẹ hẳn là có thể ở nhà cùng anh và anh trai. Nếu anh
không trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, mẹ không cần trông nom anh mà
phải bôn ba khắp nơi, anh trai cũng không đến nỗi còn nhỏ đã rời nhà đi
học nội trú.

Thậm chí là, nếu anh không phải quán quân thế giới, anh trai sẽ không

sống dưới cái bóng của anh.

Những ý nghĩ này tựa như dây leo, một khi nảy sinh trong đầu óc,

chúng nhan chóng sinh trưởng, cho đến khi kéo anh trở thành một người
cực đoan.

Nhan Hàm rốt cuộc hiểu được, tại sao anh lại từ bỏ thân phận tuyển

thủ chuyên nghiệp, trở thành một chàng sinh viên bình thường, có lẽ anh
muốn nhận thức cuộc sống của người bình thường.

Nhưng Nhan Hàm thật sự đau lòng, bởi vì mọi chuyện quả thật không

phải là lỗi của anh.

Cô nhỏ giọng nói: “Nhưng người bình thường cũng sẽ phạm sai lầm

mà, huống hồ những chuyện này cũng không phải bởi vì anh. A Hằng, anh
đừng gách vác mọi thứ trên người mình.”

“Có lẽ đàn anh Bùi thật sự hy vọng bố mẹ các anh có thể thấy được sự

nỗ lực của anh ấy, sự xuất sắc của anh ấy. Còn có sự trả giá của anh ấy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.