THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 569

Lần này Bùi Dĩ Hằng ngược lại lập tức lắc đầu ngay: “Em không

biết.”

Giang Bất Phàm cũng đoán được anh sẽ nói thế này, thế là ông cười

uống thêm ngụm nữa.

Ai ngờ nước trà vừa mới tiến vào miệng, Bùi Dĩ Hằng ở đối diện nói:

“Nhưng bạn gái của em rất đẹp, lần sau em đưa cô ấy đến gặp thầy.”

Khụ khụ khụ, tiếng ho khan kịch liệt liên tục, cặp mắt híp lại của

Giang Bất Phàm lúc này trừng to khiến người ta thấy rõ.

Đứa đồ đệ ngốc của ông thế mà còn tìm được bạn gái.

Bùi Dĩ Hằng ở lại nhà họ Giang thêm một ngày nữa rồi mới trở về.

Nhưng ngay cả bản thân anh cũng không để ý, bởi vì anh đã tắt di

động, thế nên bên ngoài xảy ra chuyện gì anh cũng chẳng biết.

Hôm nay Trình Di vừa từ bệnh viện trở về thì Lam Tư Gia tới nhà. Cô

ta không nghĩ tới lại gặp được Bùi Tri Lễ trong nhà, lúc này sắc mặt cô ta
ửng đỏ, khẽ cười chào hỏi: “Anh Tri Lễ, anh về rồi à.”

“Chào em, Tư Gia.” Bùi Tri Lễ thản nhiên gật đầu.

Lam Tư Gia nhìn Bùi Tri Lễ, đáy lòng hơi tiếc hận, thực ra Bùi Tri Lễ

cũng tốt, dù sao hồi ở đại học A, không biết có bao nhiêu nữ sinh thầm mến
anh đâu. Chẳng qua Lam Tư Gia thích Bùi Dĩ Hằng càng xuất sắc hơn,
trong mắt cô ta, Bùi Tri Lễ xuất sắc thì xuất sắc, nhưng vĩnh viễn cũng
không đạt tới độ cao của Bùi Dĩ Hằng.

Về phần Bùi Tri Lễ, anh hoàn toàn không biết tâm tư của cô ta.

Đối với anh, Lam Tư Gia chính là con gái của người bạn của mẹ anh,

chỉ thế thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.