THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 860

Ngày đó anh lập tức chạy tới bên cạnh cô, tựa như một kỵ sĩ từ trời

giáng xuống, lái chiếc xe thể thao xa hoa của anh, xuất hiện một cách tráng
lệ. Bây giờ cô đã không nhớ hôm đó làm cái gì, nhưng cô lại nhớ kỹ nhất
thời điểm sau cùng.

Anh lái xe chở cô trên con đường cao tốc, khi đó đã nửa đêm, trên

đường vắng vẻ.

Chỉ có đèn đường mờ nhạt, chiếu rọi ánh vàng ấm áp xung quanh.

Tòa cao ốc nằm hai bên đường tối như mực, ngẫu nhiên có ánh đèn

neon còn phát sáng, cũng không bằng ánh sao đầy trời hôm đó. Trần xe
rộng mở, cô vừa ngẩng đầu là có thể thấy được ngôi sao treo trên chân trời
đen nhánh.

Cơn gió gào thét bên tai cô.

Rốt cuộc, cô giơ lên hai cánh tay hô to: “Em nhất định sẽ trở thành kỳ

thủ giỏi nhất.”

Người bên cạnh hơi quay đầu nhìn cô, trong mắt đầy ý cười, khuôn

mặt lộ ra vẻ dịu dàng, còn dịu dàng hơn cả làn gió đêm.

Anh nói: “Ừ, anh sẽ nhìn thấy em trở thành kỳ thủ giỏi nhất.”

Nhan Chi Nhuận trẻ tuổi cũng xuất hiện trong đầu cô.

……

Giản Cẩn Huyên đột ngột lấy lại tinh thần, hai tay che má mình. Một

khi mở ra hồi ức, tựa như mở ra dòng nước, chuyện tưởng rằng đã quên từ
lâu dường như cũng có thể nghĩ tới.

Hồi ức thật đúng là một con rùa rụt cổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.