THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 105

CHƯƠNG 8

T

om lười biếng trải qua sáng thứ Bảy, viết một bức thư gửi Heloise qua

American Express, Athens, và tâm hai rưỡi chiều, anh nghe một chương
trình hài kịch trên đài radio, như anh vẫn thường làm. Bà Annette, vào các
chiều thứ Bảy, thỉnh thoảng lại thấy Tom cười quặn người trên chiếc sô-pha
vàng và đôi khi Heloise sẽ bắt anh dịch lại, nhưng phần lớn các trò chơi
chữ làm sao dịch lại được. Đến bốn giờ, đáp lại lời mời qua điện thoại lúc
trưa, Tom đi uống trà với Antoine và Agnès Grais, hai người họ sống ở đầu
bên kia của Villeperce, đi bộ tới được. Antoine là một kiến trúc sư làm việc
ở Paris và chỉ các ngày cuối tuần mới về đây, cặm cụi trong xưởng vẽ của
anh ta. Agnès, một phụ nữ tóc vàng khoảng hai tám tuổi trầm tính, ở lại
Villeperce và chăm sóc hai đứa con nhỏ của họ. Còn có bốn vị khách khác
ở nhà Grais, tất cả đều là dân Paris.

“Dạo này anh làm gì thế, Tome?” Agnès hỏi, mang món quà đặc biệt

của chồng cô ta ra ở cuối tiệc trà, một chai rượu gin Hà Lan mạnh lâu năm,
mà nhà Grais đề nghị họ hãy uống cạn.

“Vẽ này nọ. Dạo quanh vườn dọn dẹp những thứ không phù hợp, chắc

vậy.” Người Pháp nói “dọn dẹp” thay cho “diệt cỏ”.

“Không cô đơn chứ? Khi nào thì Heloise mới quay trở lại thế?”
“Chắc tầm một tháng nữa.”

Một tiếng rưỡi ở nhà Grais thật dễ chịu đối với Tom. Họ không bình

luận gì về hai vị khách của anh, ông Murchison và Bá tước Bertolozzi, và
chắc cũng không để ý đến hay nghe đến qua bà Annette, người luôn thoải
mái buôn chuyện trong các cửa hàng bán đồ ăn. Và nhà Grais cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.