THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 117

quyển sách to về Rheinland, nơi cậu ta định cùng Gerald Hayman tới du
lịch khi Gerald từ Strassburg về.

Christopher nhấm nháp một ly brandy với vẻ sung sướng, cố tình kéo

dài. “Tôi nghiêm túc hoài nghi về giá trị của chế độ dân chủ. Một người Mỹ
mà lại nói như thế thì thật kinh khủng, không phải sao? Nền dân chủ phụ
thuộc vào việc mọi người đều có một trình độ giáo dục tối thiểu nhất định,
và nước Mỹ cố gắng cho tất cả mọi người đều được nhận - nhưng chúng ta
thật sự đâu có được như thế. Và cũng không phải tất cả mọi người đều
muốn có sự giáo dục ấy…”

Tom chỉ nghe loáng thoáng. Nhưng những câu bình luận ngẫu hứng

của anh có vẻ làm Chris thỏa mãn, ít nhất là trong buổi tối đó.

Điện thoại lại reo. Tom để ý thấy lúc ấy là mười một giờ kém năm

theo chiếc đồng hồ bạc trên bàn đặt điện thoại.

Một giọng nam nói bằng tiếng Pháp thông báo rằng anh ta là một sĩ

quan cảnh sát, xin lỗi vì đã gọi điện vào giờ này, nhưng không biết có anh
Ripley ở đó không? “Chúc buổi tối tốt lành. Anh có tình cờ biết một người
Mỹ tên là Thomas Murchison không?”

“Có,” Tom nói.
“Gần đây ông ta có tình cờ ghé thăm anh không? Thứ Tư? Hoặc thứ

Năm?”

“Có, ông ấy đã tới đây.”

“À, tốt quá! Ông ta có đang ở chỗ anh không?”
“Không, ông ấy đã quay lại Luân Đôn vào thứ Năm.”’
“Không có chuyện đó. Nhưng người ta đã tìm thấy va-li của ông ta ở

sân bay Orly. Ông ta đã không lên chuyến bay mà ông ta định đi.”

“Ồ?”
“Anh có phải là bạn của ông Murchison không, anh Reeply?”
“Không, không phải bạn bè gì. Tôi mới chỉ quen ông ấy một thời gian

ngắn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.