THE JOKER - Trang 92

mùa hè. Không thấy bóng dáng Quỳnh đâu cả. Ý nghĩ cô ta đào thoát bằng
lối mạo hiểm khiến phổi Huy đông cứng. Anh lao thẳng ra ban công.

Cảnh tượng trước mắt khiến anh khựng lại. Không hề hay biết anh đã về,

cô gái mảnh khảnh đang gắng sức quàng lên sợi dây phơi tấm rèm vải mới
giặt. Đôi chân trần rướn lên hết sức, như trong một bài tập ballet mệt nhọc.
Một đợt gió tinh quái thổi đến. Tấm vải phồng lên, giật tung ra khỏi dây
phơi khiến cô gái luống cuống xoay trở. Anh thoáng nghĩ mảnh vải rèm sẽ
cuốn cô ta lơ lửng trôi ra ngoài ban công. Bằng tất cả sức lực và sự khéo
léo khó tin, cô ta đập mạnh cho khối vải xẹp xuống. Rồi cũng ổn. Nhưng
các giọt nước từ tấm vải đã kịp chảy dọc, tạo thành vệt ướt trên cánh tay
chiếc sơ-mi cũ của anh mà chẳng biết bằng cách nào, cô ta tìm thấy, đang
mặc trên người như mặc một chiếc váy dài quen thuộc nhất đời. Ánh nắng
xuyên qua lưng áo lùng thùng, để lộ trong khoảnh khắc tấm lưng mảnh
khảnh, đường eo lượn gầy guộc nối xuống khớp xương hông nhô ra kỳ dị,
nhưng hòa hợp tuyệt đối với hình ảnh một con chim biển mắc bẫy mà cô ta
vô tình tạo nên lúc này... Huy bước đến, giúp cô gái kẹp chắc tấm rèm cửa
trên dây phơi. Quỳnh giật mình, biểu hiện trên gương mặt cô gần giống một
nụ cười. "Em hết sốt rồi. Tốt nhất là làm một việc gì đó, trong khi chờ anh
về!". Huy ra hiệu cho cô bước vào nhà.

Vặn nhỏ tiếng nhạc trên máy tính, anh nhận ra chiếc USB đã được

Quỳnh cắm vào máy. Nó đang mở ở file chứa hình.

Cô ngồi im, một khuỷu tay chống lên bàn, đôi mắt rộng hờ hững. Rào

cản vô hình quen thuộc lại dựng lên. Nhưng, lúc này đây, không có gì có
thể ngăn anh chạm vào bí mật. Nhìn thẳng, anh buộc cô ta phải đáp trả ánh
mắt anh:

- Em và chị họ không xa lạ với những việc nặng nhọc, đúng vậy không?

- Anh thoáng khó chịu khi nhận ra âm sắc giọng nói chính mình rất gay gắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.