THE JOKER - Trang 99

nâu nhạt rủ bóng lên gò má lấm tấm tàn nhang. Khuôn ngực mềm mại chưa
hoàn toàn phát triển. Vệt xanh mờ trên khớp xương vai nhô lên tội nghiệp.
Dáng nằm yên ả, tin cậy. Những mạch máu phập phồng dưới làn da khô ấm
đang chạm vào nhau, của anh và cô ấy. Hơn tất cả mọi suy nghĩ hay ngôn
từ, sự tiếp xúc đơn đơn thuần lại giấu một sức mạnh, một niềm an ủi kỳ dị.
Trạng thái đờ đẫn và trống rỗng rời khỏi anh. Hơi xoay người, Huy vòng
tay ôm lưng Quỳnh. Những sợi tóc ngắn trên đỉnh đầu cô chạm vào chóp
mũi anh, phảng phất mùi cỏ chanh. Ngón tay anh vuốt dọc theo các đốt
sống còm nhom, xoa lên vết bầm tụ máu. Lần đầu tiên... Thấu hiểu và bình
yên... Cái thời khắc lạ lùng đang nằm trong tay anh, gần gũi mà vẫn thật hư
ảo... Không thể tin được...

Điện thoại vang lên đâu đó, kéo Huy ra khỏi trạng thái mơ hồ. Anh nhẹ

nhàng rút cánh tay gối dưới đầu Quỳnh. Đôi mắt đang nhắm đột ngột mở
to. Cô ta nói khẽ, hoàn toàn tỉnh táo:

- Đừng nghe!

- Sao? - Anh khựng lại.

- Đừng có trả lời! - Âm sắc giọng Quỳnh phảng phất một điều gì đó pha

trộn giữa đe dọa và van xin.

Nhưng anh đã với tay nhặt điện thoại. Cuộc gọi ẩn danh. Dù những ngón

tay run lên, Huy vẫn kịp bấm nút nghe trước khi hồi chuông cuối cùng lịm
tắt. "Chào, nhận ra tôi chứ?". Đúng như phán đoán, giọng nói và cách phát
âm chậm rãi từng từ không lẫn đi đâu được của người đàn ông đã gọi vào
số máy bàn ở nhà Minh, cái hôm anh đột nhập lùng tìm chiếc USB. Nắm
chặt chiếc điện thoại trong lòng bàn tay lạnh toát, anh ngạc nhiên với giọng
nói bình thản của chính mình:

- Ông cần gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.