THỀ NGUYỀN - Trang 116

THỀ NGUYỀN

Tắc Nhĩ

www.dtv-ebook.com

Chương 14

Edit: Ong MD Beta: Vô Phương Cuối Hoàng tuyền là một ngôi miếu.

Ra khỏi cửa, Thanh Huyền cảm nhận được ánh nắng sớm cuối thu phủ

lên người, tuy rất nhẹ nhưng thật ấm áp tuyệt vời. Cậu nhìn bóng mình trên
mặt đất, chiếc bóng rất mờ nhạt, tuy vậy cảm giác có vẫn hơn không khiến
cậu thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy những gì đã trải qua ở Cửu Trọng Ngục
hệt như một giấc mộng hư vô, mờ mịt.

Đến cửa Triệu phủ, chỉ thấy lão Triệu Phú Quý hại người còn tự cho

rằng thần không biết quỷ không hay, đang vênh váo chửi mắng một cô gái
quần áo mộc mạc, thái độ hung hăng, hống hách. Cô gái kia có vẻ rất nhu
nhược, chỉ biết cúi thấp đầu, hai tay xoắn góc áo, im lặng chịu mắng không
hề cãi lại.

Thanh Huyền nhìn cô gái bị mắng chửi mà không hề nói lại câu nào,

bỗng liên tưởng đến cảnh Thiên Sắc từng bị lăng nhục như vậy, lòng đầy
căm phẫn. Sau đó lại nghĩ tới lão Triệu Phú Quý vô sỉ này đã làm nhục Cổ
Huệ Nương, giận càng thêm giận không thể kìm nén, chẳng thèm nghĩ ngợi
nhiều, tính xắn tay áo nhào lên.

“Đợi chút.” Thiên Sắc giữ chặt tay đồ đệ, dường như không muốn cậu

xen vào. Thanh Huyền khó hiểu xoay người lại thì thấy sắc mặt Thiên Sắc
lạnh nhạt, chỉ hơi nhíu mày nhìn Triệu Phú Quý và cô gái kia, có vẻ như
đang suy nghĩ điều gì đó.

“Thật đáng tiếc, nếu không phải vì sinh ra đứa con ngốc nghếch thì có

khi Thu Nương này sẽ được Triệu lão gia nâng như nâng trứng ấy chứ!?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.