THỀ NGUYỀN - Trang 188

THỀ NGUYỀN

Tắc Nhĩ

www.dtv-ebook.com

Chương 22

Edit: Như Bình Beta: Vô Phương Nói đến đây, nét mặt Thiên Sắc vẫn

rất bình thản, nhưng nụ cười chua xót vương vấn trên khóe môi rốt cuộc đã
tiết lộ chút cảm xúc hoài niệm chuyện xưa mà cõi lòng đau xót, Thanh
Huyền bất giác nhíu mày. Chỉ trong giây lát, hắn thu lại tầm mắt, lẳng lặng
khép hờ mắt như đang suy tư điều gì đó. Thật lâu sau, hắn mới mở mắt ra,
đôi con ngươi đen huyền không chút dao động đăm chiêu nhìn Thiên Sắc,
sâu trong đáy mắt một tia sáng thoáng lóe lên không dễ nhận ra.Thật ra với
Thanh Huyền mà nói, thân thể của hắn vẫn là người phàm, hắn chưa đủ
công đức để tu thành tiên thân. Có được cơ hội theo sư phụ lên Tây Côn
Luân đương nhiên hắn rất vui sướng, nhưng thứ khiến hắn mong chờ gấp
bội đó là cuối cùng hắn đã có cơ hội đến xem xem gã Phong Cẩm tuyệt tình
bội bạc ấy trông ra sao.

Nam tử từng được sư phụ yêu thương nhất định có chỗ hơn người?

Cho dù gã Phong Cẩm có vượt xa người thường, nhưng chỉ với việc

gã đã tuyệt tình tính toán với người mình yêu thương chỉ vì chức Chưởng
giáo thôi thì gã đã không xứng với sự yêu thương của sư phụ, càng uổng
phí cho một đấng nam nhi đầu đội trời chân đạp đất rồi!

Thanh Huyền vừa thay sư phụ chửi thầm gã đàn ông bạc tình, vừa

mạnh tay mài mực, dường như trong mắt hắn cái nghiên mực kia chính là
thế thân của Phong Cẩm, hắn đem gã đó ra nghiền nhẵn vài lớp da.

Suy ngẫm đến tính nết và sở thích của Nam Cực Trường Sinh đại đế,

Thiên Sắc khẽ mím môi, nhấc bút lông sói đang gác trên nghiên mực nâng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.