THỀ NGUYỀN - Trang 1053

nỗi khổ của thế gian, để đổi lấy một cơ hội để thê tử Thiên Sắc của con
sống lại.”

* Bảy nỗi khổ của thế gian là sinh, lão, bệnh, tử, xa người mình yêu,

gần người mình ghét, cầu mà không được.“Bình Sinh!” Nghe Bình Sinh
tuyên bố, cuối cùng Phù Lê Nguyên Thủy thiên tôn cũng tức giận! Ông tốn
công khuyên nhủ một hồi, vốn tưởng rằng có thể khiến Bình Sinh tỉnh ngộ
rồi quên đi, nhưng không ngờ Bình Sinh lại cứng đầu không chịu từ bỏ, sao
không khiến ông nóng lòng cho được? Thiên tôn nhíu chặt mày, lúc xoay
người lại, ánh mắt ngập tràn vẻ trách móc: “Con cai quản Bắc Cực Trung
Thiên Tử Vi viên, là chúa tể của vòng tuần hoàn nhật nguyệt, bây giờ con
lại gánh vác tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trên Cửu Trọng Thiên, sao con có
thể nói năng hời hợt như thế?”

Đúng vậy, Triệu Thịnh sao có thể đánh đồng với Bình Sinh?

“Con hứa sẽ ở bên Thiên Sắc đời đời kiếp kiếp, con vẫn nghĩ mình nói

được thì sẽ làm được. Nhưng đến cuối cùng, con không những không thể
thực hiện lời hứa mà còn phụ lòng nàng, khiến nàng ôm hận mà chết.”
Nhắm chặt mắt lại, Bình Sinh bật cười thê lương, trong lồng ngực tràn ngập
cơn đau và lửa bỏng thiêu đốt hắn, ngọn lửa rừng rực lan tràn khắp cả tâm
trí hắn. Thần sắc rõ ràng rất bình tĩnh nhưng từng lời hắn nói đều như huyết
lệ: “Đã nói mà không thể làm thì con còn mặt mũi nào cai quản Bắc Cực
Trung Thiên, là chúa tể của vòng tuần hoàn nhật nguyệt?”

Phù Lê Nguyên Thủy thiên tôn sa sầm mặt, đồng tử sáng lấp lóe, dưới

lời nói bình thản ẩn chứa gió lốc tung trời lật đất, từng chữ thoát khỏi môi
ông tựa như những hạt băng ngọc rơi giòn tan trên mặt đất: “Bình Sinh, con
định dùng việc này uy hiếp ta sao?”

Lời ấy, khiến mọi người ồ lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.