THỀ NGUYỀN - Trang 1108

Chẳng lẽ là cái đêm trên Yên sơn kia…

“À, đúng rồi…” Lúc này nam tử như nghĩ tới điều gì, vội vàng thu lại

ảo ảnh khôi phục tướng mạo lúc đầu… Chỉ tại cha của cậu tới nhanh đến
vậy, lúc nãy cậu còn định bắt chước cha mài trâm, làm vui lòng mẹ nữa…

Thu lại ảo ảnh, nam tử giống hệt Thanh Huyền biến thành một đứa bé,

thân thể gầy gò, thoạt nhìn rất giống năm Thanh Huyền mười tuổi lần đầu
tiên gặp Thiên Sắc.

Trong chớp mắt, khó mà áp chế sóng lòng cuồn cuộn, Bình Sinh vội

vàng bước tới, càng đến gần cơ thể hắn càng run lên khó mà kiềm chế.

Thiên Sắc của hắn, nàng đã lẳng lặng ở đây đợi chờ hắn hơn hai ngàn

năm…

Cuối cùng cũng đến gần bóng người cô đơn đứng một mình dưới tàng

hoa hướng dương, nàng vẫn mặc bộ y phục giống hệt bộ hỉ phục để lại trên
Yên sơn, màu đỏ thẫm đó mang theo cảm giác đau tận tâm can.

Khi đó, nàng mặc y phục này tới gặp hắn, hắn vẫn ngơ ngác không

biết nguyên nhân.

Thật đáng chết!

Nhìn thân thể cô độc gầy gò có thể ngã quỵ bất kỳ lúc nào, trái tim

Bình Sinh dậy sóng, hắn rất mong chờ nhìn thấy vẻ mặt kích động và vui
mừng của nàng khi gặp lại hắn. Nhưng không ngờ, Thiên Sắc xoay người
lại bình thản liếc nhìn hắn một cái, nàng chỉ nở nụ cười gượng gạo, nét mặt
cô đơn, ngữ khí xót xa chua chát, còn có sự mệt mỏi không thể chịu nổi:
“Con đừng có biến thành phụ quân để làm ta vui nữa, mẫu thân không
sao…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.