THỀ NGUYỀN - Trang 134

ức không thể nào chịu nổi này đã in sâu trong tiềm thức, những tổn thương
khôn xiết đã thực sự xảy ra, vĩnh viễn không thể xóa nhòa.

Cậu hơi tức giận, cảm thấy mình giống như một thằng ngốc luôn bị

người khác lợi dụng, mười kiếp trước cho đến mười kiếp sau cũng không
chút tiến bộ!

“Lúc trước lập mưu hãm hại người khác, bây giờ thân mang bệnh

hiểm nghèo sống không bằng chết, coi như đã bị báo ứng.” Thiên Sắc nhìn
huynh muội nhà họ Phó đang ôm chặt lấy nhau, chậm rãi lắc đầu, giọng
điệu nhẹ nhàng nói ra bí mật động trời không ai biết: “Hai huynh muội
ngươi làm chuyện trái luân thường, quan hệ bất chính với nhau sinh ra đứa
con thiểu năng cũng coi như tự nhận quả đắng.” Nói xong nàng liền xoay
người đi ra ngoài.

“Sao ngươi biết?—” Phó Thu Nương giật mình!

Phó Thu Nương chắc chắn chuyện này ngoại trừ nàng ta và Phó Vân

Xuyên ra tuyệt đối không có người thứ ba biết, vì sao nữ tử mặc áo đỏ này
lại biết?

Đúng vậy, ngày đó Phó Thu Nương bị Triệu Phú Quý làm nhục cảm

thấy sống không bằng chết, đang tính tự sát ở trong nhà, không ngờ Phó
Vân Xuyên lại trốn về đúng lúc này. Nàng vừa xấu hổ vừa đau đớn khóc
nức nở kể ngọn nguồn mọi chuyện. Phó Vân Xuyên vô cùng đau lòng, ôm
nàng tự trách không thôi, hận bản thân không chịu trở về sớm hơn dẫn nàng
bỏ trốn.

Đêm hôm đó đã xảy ra chuyện không nên xảy ra.

Huynh muội hai người vốn định đưa người cha bị bệnh nặng bỏ xứ đi

thật xa, không ngờ lại đụng phải người của viện kỹ nam phái tới tìm kiếm
Phó Vân Xuyên. Phó Vân Xuyên đành ẩn mình, kế hoạch rời bỏ quê hương
phải gác lại. Sau khi đám người của viện kỹ nam bỏ cuộc quay trở về, y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.