THỀ NGUYỀN - Trang 159

Lại thêm nữa, tình đồng môn giữa y và Bạch Liêm như chân với tay,

theo đúng lý cũng nên giúp Bạch Liêm trút giận một phen.

Đúng vào mày nhếch mắt nheo dương dương tự đắc, tự cho việc mình

làm thần không biết quỷ không hay, bất chợt một giọng nói hững hờ vọng
đến từ phía sau, trong ngữ điệu lạnh lùng xen lẫn sự mất kiên nhẫn và
không hài lòng.

“Lam Không sư huynh không phải lần đầu tiên lên Yên Sơn, đâu phải

không biết quy định của ta. Ai nhắc tới tên gã đó trước mặt ta thì phải lập
tức cút xuống núi. Bây giờ, huynh muốn tự mình cút xuống hay là muốn
ôm bình rượu kia cút xuống?”

Tiếng đàn ngưng bặt, Mộc Phỉ lặng thinh không nói, Lam Không rùng

mình một cái, phút chốc y đứng bật dậy xoay người lại.

“Sư muội?!”

Hết chương 18

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.