THỀ NGUYỀN - Trang 165

Lúc ấy, trong các đệ tử của Trường Sinh đại đế, ngoại trừ Bạch Liêm

cố gắng vô vọng với Thiên Sắc thì tất cả đều nghĩ không có gì bất ngờ xảy
ra, còn chen chúc đến chúc mừng, vui vẻ nói đợi đến lúc hai người nước
chảy thành sông sẽ thành thần tiên quyến lữ, nhất định phải đem những
bình rượu này lên núi Côn Luân để uống chúc mừng cho sảng khoái.

Đáng tiếc, vợ chồng còn chưa thành đã mỗi người một ngã, tình lang

biến thành kẻ xa lạ, để lại người con gái mặc áo cưới đỏ rực với vết thương
lòng sâu sắc cùng bình nữ nhi hồng không người uống chung.

Trước kia, Thanh Huyền không biết lai lịch hầm rượu này, cũng từng

uống trộm với Lam Không, mùi vị đúng là không tệ chút nào. Nhưng hôm
nay biết được lai lịch của nó, cậu chẳng vui chút nào, chỉ muốn Lam Không
mau mau uống hết cho đỡ chướng mắt phiền lòng.

Đêm đó, chuẩn bị cho Nhục Nhục xong, cậu trở về phòng ngủ nhưng

lăn qua lăn lại mãi không ngủ được. Nằm nghĩ mãi, cuối cùng cậu mặc áo
đến tẩm phòng của Thiên Sắc.

Quả nhiên, Thiên Sắc còn thức chép kinh!

Thanh Huyền cảm thấy hơi kỳ lạ. Trước đó cậu và sư phụ ở chung một

phòng chưa bao giờ thấy sư phụ ngủ, ngay cả nhắm mắt dưỡng thần cũng
không có, chỉ chép kinh Phật không ngừng, hệt như vĩnh viễn không biết
mệt mỏi!

“Sư phụ.” Cậu khẽ kêu một tiếng, vì che giấu tâm trạng mất tự nhiên

từ đáy lòng nên cố ý đến trước bàn, cung kính cúi đầu, vô tình phát hiện
hôm nay Thiên Sắc chép kinh không dùng mực mà là thứ gì đó đỏ sẫm,
nhìn kỹ là là Hòa Thủy Son!

Vết mực đỏ trên giấy Tuyên Thành trắng muốt giống như khắc từng

vết thương khiến Thanh Huyền cảm thấy đau đớn. Đến giờ khắc này cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.