THỀ NGUYỀN - Trang 181

Nhục Nhục chưa kịp trả lời, bên cạnh đã vang lên tiếng ai đó.

“Rốt cuộc hai người muốn nghe chuyện gì?” Giọng điệu rất chậm

nhưng cực kỳ lạnh lùng, nghiêm nghị. Từng lời thốt ra cứng như châu, lạnh
như băng, vô hình nhưng ẩn chứa khí phách, không chút giận dữ.

“Sư muội? !”

Lam Không và Mộc Phỉ giật thót mình vì giọng nói kia, cùng xoay

mặt nhìn vừa vặn thấy đôi mắt nhíu lại của Thiên Sắc, vẻ mặt nàng lạnh
lùng không chút ấm áp, ánh mắt lạnh thấu xương, hai tên lập tức lui về phía
sau từng bước, định chọn vị trí có lợi thừa cơ bỏ trốn!

Thật ra không phải hai người bọn họ học nghệ không tinh, lúc nào

cũng dè chừng Thiên Sắc. Mà bởi vì Thiên Sắc là nữ đồ đệ duy nhất của
Trường Sinh Đại Đế lúc đó mới nhập môn, Trường Sinh Đại Đế đang đau
đầu vì đám nam đệ tử khó quản giáo, đã nghĩ ra một biện pháp trừng phạt

Ai vi phạm phải lập tức lột quần trên đại sảnh cho Thiên Sắc đánh

bằng roi mây!

Trường Sinh Đại Đế vốn định dùng cách này khiến đám đồ đệ ngang

bướng cảm thấy xấu hổ, mà xưa nay Thiên Sắc cũng rất nghe lời, rút roi
đánh nát mông chẳng chút nương tay. Dần dà, các sư huynh đệ cùng tuổi
đều bị ăn roi của Thiên Sắc, chẳng có trường hợp ngoại lệ. Có điều đám
mặt dày trong Ngọc Hư Cung không sợ chút nào, khi còn nhỏ việc trừng
phạt này coi như chuyện phiếm cười xong rồi quên ngay, nhưng khi dần
trưởng thành đám thiếu niên ngây ngô lại cảm thấy xấu hổ. Dù bị đánh
thường xuyên như cơm bữa nhưng chẳng vui chút nào khi phải lột quần giơ
mông trước mặt cô nương nhà mình nên đám nam đệ tử cũng dần đi vào
khuôn phép khiến Trường Sinh Đại Đế Thoáng bớt đau đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.