THỀ NGUYỀN - Trang 241

******

Kỳ Lư nằm trong rừng lê sau núi ở Ngọc Hư Cung, gọi là “Lư” e rằng

vẫn là khen ngợi, nó chẳng qua chỉ là một cái lương đình nhỏ đơn sơ, cũng
chính là nơi Linh Sa mê cờ tự cho là thánh cảnh.

* Lư có nghĩa là ngôi nhà đơn sơ. Nhắc tới Linh Sa đệ tử của Trường

Sinh đại đế, cho dù là một vị Tiên tôn đã đắc đạo nghĩ đến cũng phải lắc
đầu ngao ngán.

Tuy rằng đám đệ tử của Trường Sinh đại đế có đủ hạng người, phần

lớn không có huyết thống thuần chủng. Có khối người say mê đàn, thư
pháp, tranh, rượu, võ, nhưng mà có thể mê cờ đến cuồng thì cần phải có
một sự nhẫn nại phi thường. Linh Sa, một ngày không chơi cờ thì đã thấy
bứt rứt, đến cả việc tu tiên ngộ đạo cũng vì có duyên với cờ. Y nghiện cờ
đến mức túm được bất kỳ ai đều muốn đánh vài ván, nếu người nào uyển
chuyển từ chối, y sẽ cực kỳ tức giận. Nhưng nếu y đắm chìm vào ván cờ rồi
thì dù trời long đất lở y cũng không hề biến sắc, cứ xem như không thấy,
thật không hổ danh xưng “mê cờ” của y.

Vốn Thanh Huyền không biết chơi cờ, nhưng Linh Sa thường đi theo

Lam Không đến Yên Sơn chơi, vì buồn chán nên y bèn ép dạy Thanh
Huyền thành một tay kỳ nghệ trò giỏi hơn thầy để giết thời gian.

Ngày thường, khi Thanh Huyền đánh cờ với Linh Sa, Thiên Sắc sẽ

không đứng bên cạnh xem. Nhưng hôm nay đến Kỳ Lư, Thiên Sắc mới
phát hiện trong lương đình có một người nàng không muốn trông thấy nhất,
người đó đang ngồi ngay ngắn đánh được hơn nửa ván cờ với Linh Sa.

Nàng đang muốn xoay người bỏ đi, bỗng nghe người đó lạnh nhạt gọi

một tiếng, giọng điệu không lớn nhưng vẫn cực kỳ có sức ảnh hưởng

“Thiên Sắc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.