THỀ NGUYỀN - Trang 318

hay không, bây giờ hoàn toàn dựa vào con! Thằng nhóc này, xưa nay nợ ta
không ít, không được vô tình vô nghĩa, thấy chết không cứu như vậy!”

“Khụ khụ.” Thanh Huyền thoáng nhìn sắc mặt khó coi của Thiên Sắc,

biết là hôm nay Lam Không khó thoát khỏi xui xẻo, chỉ biết nín cười cúi
đầu, giả vờ đáp lại một câu: “Thanh Huyền đã cố gắng hết sức rồi.”

Nói cho cùng là do Lam Không xui xẻo, nếu dừng lại ở đây không

chừng còn cơ hội thoát thân, nhưng đến lúc này y vẫn tiếp tục phát huy cái
miệng bà tám của mình: “Nhưng mà nói đi nói lại , hôm qua hai người thật
là vô cùng —” y trừng mắt vỗ vai Thanh Huyền, cổ vũ chẳng chút tốt đẹp
gì: “Nghe theo sư bá chỉ có chuẩn thôi, chuyện nam nữ phải có ít chất xúc
tác mới thành được! Sư muội ta tâm cao khí ngạo, xưa nay không coi ai ra
gì, chẳng nhiễm bụi trần, bây giờ thấy bảo bối như con bị thương vì muội
ấy, sao có thể không đau lòng? Con đó, phải hết sức cố gắng tận dụng cơ
hội này, nhất định sẽ dễ như trở bàn tay.”

Nghe Lam Không nói chuyện như đúng rồi, lại thấy Thiên Sắc càng

tới gần, Thanh Huyền càng không nhịn cười nổi, chỉ có thể cúi đầu ho khẽ
để che giấu: “Khụ khụ.”

“Này, sao con cứ ho mãi thế?” Nếu là người khác, sợ là đã sớm phát

hiện sự khác thường, chuẩn bị chuồn mất. Nhưng không biết sao hôm nay
Lam Không rất chậm chạp không phát hiện điều gì bất thường, còn tiếp tục
hỏi tới: “Này, nói đi nói đi, tối hôm qua sư phụ con có song tu với con
không? Cảm giác đúng là mất hồn chứ?”

“Sư bá, xem ra Thanh Huyền không còn cách nào bảo vệ lưỡi của

người được rồi.” Thanh Huyền bất đắc dĩ thở dài, không ngờ y sắp chết đến
nơi mà chẳng hay biết gì, đành tốt bụng chỉ ra phía sau, vô cùng đồng cảm:
“Người tự giải quyết đi nha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.