THỀ NGUYỀN - Trang 329

Huyền nhất thời kích động, không biết tiến lùi, chạm vào điều kiêng kị của
Hạo Thiên. Tuy nhiên, Thanh Huyền chỉ suy nghĩ một lát rồi lặng lẽ nở nụ
cười, hắn không hề hoang mang cất tiếng đối đáp, từng câu từng lời vô
cùng tuyệt diệu.

“Đa tạ đế tôn khen ngợi.” Nét mặt không hề thay đổi, hắn đứng đó

ngẩng cao đầu, tư thế vững chắc như sắt đá, không mảy may lay động, một
vẻ thong dong lãnh đạm ẩn hiện trong thần thái. Giọng nói lanh lảnh, từng
chữ từng lời đội trời đạp đất cực kỳ trang trọng vang lên: “Đệ tử vẫn luôn
đọc ‘Vân quỹ thất thiêm’, đệ tử biết trong đạo môn có câu rằng “Tâm sáng
bồ đề, chẳng phân sang hèn”, chuyện khom lưng uốn gối, a dua nịnh hót
quả thật sư phụ chưa từng dạy đệ tử.”

Chỉ trong chớp mắt, nét mặt lạnh lùng của Hạo Thiên lập tức biến mất,

thần thái lúc này chỉ còn lại sự bình tĩnh đáng sợ. Nhưng mà, Hạo Thiên
vẫn không lên tiếng, rũ mày lơ đãng nắn bóp các khớp ngón tay, từng âm
thanh “rắc rắc” đơn điệu khẽ khàng vang lên trong bầu không khí áp lực
nặng nề, khiến lòng người căng thẳng. Sau một lúc rất lâu, rất lâu sau, Hạo
Thiên đột ngột vỗ tay, bật cười thành tiếng…

“Quả nhiên, rất gan dạ rất có tầm nhìn, khó trách Trường Sinh lại đồng

ý giữ ngươi lại Ngọc Hư Cung, tự mình dạy bảo!” Hạo Thiên cười rất vui
vẻ, khiến không ít người ngồi đây không thể không cười hùa theo. Sau đó,
một nét thâm trầm thoáng hiện bên khóe môi khi Hạo Thiên nở nụ cười rồi
lan dần vào sâu trong đáy mắt, ánh mắt Hạo Thiên sáng như đuốc, chói lọi
rạng rỡ, hắn thật chăm chú nhìn Thanh Huyền: “Nếu bản đế tôn muốn
mang ngươi lên Cửu Trọng Thiên, tự mình hướng dẫn ngươi tu tiên ngộ
đạo, ngươi có bằng lòng không?”

Đây không phải là một câu nói đùa.

Hạo Thiên – vị Ngọc Hoàng đại đế chí tôn, thống lĩnh Cửu Trọng

Thiên chưa từng nhận đệ tử. Xưa nay Hạo Thiên là người có đôi mắt tinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.