THỀ NGUYỀN - Trang 350

phải quá mức nghiêm nghị, nhưng giọng nói lạnh đến thấu xương: “Con bé
đâu?”

Phong Cẩm cũng không đáp lại chỉ nhìn về phía Hạo Thiên: “Đế tôn

—”

Lời này giống như đang chờ chỉ thị của Hạo Thiên.

“Hôm nay không cần đế tôn chủ trì công đạo, tất cả đều do ta dạy dỗ

con gái không nghiêm!” Hậu Thổ Hoàng nương nương biết nếu lúc này
muốn thật sự giữ lại thể diện thì phải vì việc nước quên tình nhà, tự tay
phạt Tử Tô mới có thể phục chúng. Đành phải hơi cao giọng, đôi lông mày
chưa bao giờ nhíu khẽ nhăn lại, cả người đầy quyết đoán. Bà ta liếc Thanh
Huyền, sự nghiêm nghị không chỉ hiện trên khuôn mặt mà còn khắc vào
thân thể: “Ta sẽ răn dạy và phạt đứa con gái không chịu tiến bộ kia, đòi lại
công bằng cho vị tiểu đạo trưởng này!”

“Không cần ngài đòi lại công bằng cho ta.” Thanh Huyền cũng bất

chấp thể diện của Hậu Thổ Hoàng nương nương, chỉ giữ cảm xúc, giọng
lanh lảnh nhấn rõ từng chữ, khuôn mặt trầm lặng bình thản nhưng ánh mắt
vẫn sâu xa: “Tử Tô sư muội ra tay tàn nhẫn, suýt nữa làm tàn phế bàn tay
của ta, ta cũng tát muội ấy một bạt tai, xem như hòa nhau. Có điều, muội ấy
quá mức hạ lưu buông lời nhục mạ sư phụ ta, vậy có nên nhận lỗi trước mặt
sư phụ ta? Chẳng lẽ, chỉ cần lấy cớ ‘diện bích’ để tránh mặt thì bản thân có
thể yên tâm thoải mái trốn đi sao! ?”

“Thanh Huyền —” Thiên Sắc biết hắn nghĩ gì, nhưng không muốn hắn

vì mình mà đắc tội với các tiên tôn. Vội vàng thấp giọng gọi thẳng tên hắn,
muốn khuyên hắn bỏ qua đừng tiếp tục khơi chuyện này lên nữa.

Thật ra, nàng cũng không để ý có đắc tội với ai hay không, vì dù sao

cũng đã phi thăng đắc đạo, không bận lòng những mối quan hệ nhỏ nhặt
này. Nhưng Thanh Huyền thì khác, sau này nếu có thành tựu, sớm muộn gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.