THỀ NGUYỀN - Trang 424

đồn, đến tai Hữu tướng vốn là người xưa nay không hề tin chuyện quỷ
thần. Nhưng không hiến tế, y lo lắng cô dâu mới của mình thực sự xảy ra
chuyện ngoài ý muốn, đến lúc đó, không biết phải nói thế nào cho phải!

Đúng lúc này, thị vệ đưa miếng ngọc kia tới, y vô cùng mừng rỡ!

Miếng ngọc này là tín vật của y và sư phụ.

Sư phụ y là một vị cao nhân có duyên gặp gỡ khi còn trẻ, tuy rằng tự

xưng đạo sĩ nhưng rất nho nhã, nhìn chưa quá ba mươi, rất có cốt cách thần
tiền. Hơn nữa, y đi theo sư phụ một thời gian, cũng biết sư phụ thực sự có
bản lĩnh hơn người, càng sùng kính. Bây giờ, y sắp thành thân, rất hy vọng
sư phụ có thể đến tham dự nhưng không có cách nào báo cho sư phụ.

Không ngờ, sư phụ lại xuất hiện vào lúc y buồn rầu nhất, sao không

khiến y vui mừng? Tình thế cấp bách, y lập tức cho quản gia pha trà đãi
khách, còn bản thân thì đích thân ra trước, định sẽ cung kính mời người
mang miếng ngọc kia vào.

Đáng tiếc niềm vui của y không kéo dài, vì đứng trước cửa vương phủ

không phải sư phụ mà là một đôi nam nữ trẻ tuổi, xa lạ.

Chàng trai khoảng hơn hai mươi tuổi, tuy chỉ mặc bộ quần áo cũ màu

xám, nhưng thân hình cao lớn, ngũ quan sắc sảo, hành động cử chỉ đều tao
nhã nhưng bức người. Còn cô gái, vừa tuổi cập kê, quần áo mộc mạc,
khuôn mặt tròn, đôi mắt sáng sủa rất thông minh, vừa nhìn đã biết là một cô
nương tinh nghịch.

“Xin hỏi vì sao hai vị lại có miếng ngọc này!?” Quan sát đôi nam nữ

này một lúc, Triệu Thịnh xác nhận bản thân chưa từng gặp họ, thế nên đôi
mắt khẽ nhìn lạnh nhạt, chắp tay hành lễ, lấy miếng ngọc trong tay ra nhẹ
nhàng hỏi thăm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.