THỀ NGUYỀN - Trang 425

“Tại hạ Thanh Huyền, là đệ tử Thần Tiêu phái Ngọc Hư Cung Tây

Côn Luân.” Thanh Huyền thản nhiên mỉm cười, nhướn mày chắp tay trả lễ,
chậm rãi giải thích: “Miếng ngọc là của sư bá tại hạ, nhờ người ủy thác,
đến thăm tiểu vương gia Ninh An phủ.”

“Sư bá?” Đôi mắt Triệu Thịnh sáng ngời, trong lòng tạm hết nghi ngờ,

thầm cảm thấy chàng trai trẻ trước mắt lai lịch rất thần bí, nói không chừng
thực sự có quan hệ với sư phụ mình. Hơi nhíu mày, tiếp tục thăm dò: “Xin
hỏi sư bá các hạ tên gì, có đặc điểm gì không?”

“Sư bá ta hay dùng một chiếc bút bạch ngọc, đam mê làm thơ vẽ

tranh, thường mặc áo màu lam, dạo chơi tứ phương.” Thanh Huyền đáp
không nhanh không chậm, cuối cùng hỏi ngược lại: “Về phần sư bá tên gì,
trong lòng tiểu vương gia chắc chắn đã biết?!”

“Quả nhiên là sư phụ!” Triệu Thịnh cười thoải mái, khí phách lại xuất

hiện. Thanh Huyền mô tả sư phụ hoàn toàn giống trong trí nhớ của y, hơn
nữa chuyện y bái sư chưa từng nói với ai kể cả cha mẹ, giữ bí mật tuyệt đối
nên không sợ có tiểu nhân bụng dạ khó lường đến kiếm chuyện lừa bịp
tống tiền. Y lại cúi người chắp tay, lơ đãng rũ mắt: “Thanh Huyền huynh,
vừa rồi Triệu mỗ đắc tội, mong huynh lượng thứ!”

Phải nói là động tác này của Triệu Thịnh rất giống Bán Hạ, nhìn

thoáng qua thì ngay cả tướng mạo cũng hơi giống nhau. Tuy trong lòng
Thanh Huyền nghi ngờ nhưng không nhiều lời, chỉ gật đầu: “Tiểu vương
gia khách sáo rồi!”

“Đều là huynh đệ ngang hàng ngang vế, Thanh Huyền huynh đừng

câu nệ cấp bậc lễ nghĩa, cứ gọi tên Triệu mỗ là được rồi!” Triệu Thịnh vừa
cười vừa dẫn Thanh Huyền vào trong phủ, vui vẻ nói tiếp: “Gặp đúng lúc
Triệu mỗ sắp thành thân, hay là Thanh Huyền huynh ở lại đây mấy ngày,
uống chén rượu mừng nhé!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.